Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

“Là Vân Vân, nếu bà tới tìm tôi hẳn là có việc gì? Làm gì phải đi chứ?”

“à…… tôi, tôi nghe được, nghe được ông và chị tựa hồ muốn nói chuyện, liền nghĩ, trước, trước không quấy rầy các người.” Tôn Vân Vân khẩn trương nói xong, đôi tay theo bản năng nắm chặt nắm tay.

Tuyết Vĩ Quốc và Địch Mạn Lị trao đổi một ánh mắt, ngay sau đó, mỉm cười nói: “chuyện tôi và Mạn Lị nên nói đã nói xong, bà tìm tôi có chuyện gì?”

“Là, là về, về chuyện của Vi Nhi.”

“à, như vậy, Vân Vân, bà cùng tôi tới thư phòng nói đi.” Nói xong, Tuyết Vĩ Quốc xoay người đi trở về trong thư phòng.

Tôn Vân Vân đứng ở tại chỗ như cũ, vẫn không nhúc nhích nhìn chỗ cửa.

“Em gái, làm sao vậy? Lão gia kêu em đi vào, vì sao không đi?” Địch Mạn Lị ngoài cười nhưng trong không cười hỏi xong.

Tôn Vân Vân hít sâu một hơi, thần sắc hoảng loạn chậm rãi đi vào trong thư phòng.

Nhưng bà mới vừa tiến vào, Địch Mạn Lị canh giữ ở cửa lập tức khóa trái cửa lớn thư phòng. Thơ_Thơ_

“Vân Vân, bà hẳn là muốn cầu tôi đi mang Tuyết Vi về Nhà họ Tuyết chúng ta dưỡng thai đi?”

“vâng.”

“bà yên tâm đi, Vân Vân, tôi sẽ không mặc kệ chết sống của Tuyết Vi. Ngược
lại là……” đôi mắt Tuyết Vĩ Quốc vừa chuyển, mặt mang nụ cười quỷ dị đi tới trước mặt Tôn Vân Vân: “bà mới vừa…… Ở cửa, nghe trộm được tôi và Mạn Lị nói gì đó?”

‘ lộp bộp ’

Tim Tôn Vân Vân đột nhiên thắt lại, bà khẩn trương nâng lên mi mắt nhìn Tuyết Vĩ Quốc liếc mắt một cái, lại lập tức rũ xuống: “Lão, lão gia, tôi không có, không có nghe lén.”

“Không có nghe lén, vậy bà khẩn trương cái gì?” Hai tròng mắt Tuyết Vĩ Quốc nhíu lại, một phen liền nắm lên tay Tôn Vân Vân hơi hơi phát run. “Nói!!!!”

Tiếng gầm nhẹ rơi xuống.

Thân thể Tôn Vân Vân đều phát run, bà nghe được, cái gì đều nghe được. Bà thật sự không biết chồng mình vậy mà làm chuyện buôn lậu súng ống đạn thuốc?

Nhưng……

“Lão gia, tôi thật sự cái gì cũng chưa nghe được.” Tôn Vân Vân biết rõ hiện giờ Tuyết Vĩ Quốc khả năng chuyện gì đều làm được, cho nên, bà chỉ có thể giả ngu giả ngơ.

“một khi đã nói như vậy ……


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện