Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

“Không quan hệ với cô!”

Phi!

Tuyết Vi lại là một cái khinh thường. “vậy, đôi mắt ngài?”

“Cùng……!”

“ZERO tiên sinh, thật không dám dấu diếm, ông nội của tôi mở bệnh viện, cho nên, tôi cũng hiểu được một ít y thuật, tôi chỉ là muốn nhìn một chút, tôi có thể giúp được anh hay không, mới có thể truy vấn. Nếu anh không muốn Nói, cho dù.”

Dạ Phi Linh vừa nghe, cặp mắt lam vô thần theo bản năng mị mị: “tôi là trúng độc, mới dẫn đến mù.”

“hả? Hóa ra là như thế này.”

“Làm sao? Cô có biện pháp trị liệu cho tôi sao?”

“Này……” Tuyết Vi vừa muốn trả lời, lại trong lúc vô tình thấy Cảnh Bác Hạo ngồi ở một bên không ngừng gật đầu với mình, ý tứ là nói cho cô, chạy nhanh đáp ứng.

Cô không ngốc, tự nhiên là giúp Dạ Phi Linh trị liệu, chẳng qua…… “Kỳ thật, tôi cũng không quá xác định có thể giúp được ngài hay không. Rốt cuộc là ngài trúng độc gì mới có thể làm cho mù, tôi phải từ trong máu ngài lấy ra thành phần thuốc độc, lúc sau suy nghĩ biện pháp phối trí ra thuốc giải, tới giải độc trên người ngài, nếu vạn nhất rơi rớt loại độc tố nào, hoặc là vạn nhất……”

Nghe tiếng người phụ nữ lải nhải, Dạ Phi Linh bực bội, lập tức cắt lời cô nói. “cô không cần lo lắng, người của tôi phỏng chừng ngày mai liền sẽ tìm được tôi. Tôi muốn nghỉ ngơi trước.”

Cảnh Bác Hạo hung hăng cho Tuyết Vi một cái xem thường, ngay sau đó liền mang theo Dạ Phi Linh đi tới phòng cho
khách…… Thơ_Thơ_

“Tuyết Vi, lấy năng lực của cô, muốn giải độc trên người anh chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao? Vì sao không đáp ứng anh ta?” Dàn xếp cho Dạ Phi Linh xong, Cảnh Bác Hạo lập tức túm Tuyết Vi vào trong phòng, quở trách cô.

Đích xác.

Kỹ thuật chữa bệnh của Tuyết Vi khả năng không phải thực tốt, nhưng, về phương diện nghiên cứu chế tạo dược vật, ngoài Bạch Dạ ra, cô muốn nhận thứ hai, không có người dám nhận thứ nhất. Nhưng mà……

“Hừ, lấy tính cách Dạ Phi Linh, nếu tôi đối với anh ta quá mức ân cần anh ta nhất định sẽ nghi ngờ. Nếu là tùy tiện đáp ứng giúp ta anh trị liệu, nói không chừng, ngày hôm sau anh ta liền giết hết chúng ta.”

“Anh ta có đáng sợ như vậy hay không?”

Nhìn bộ dáng Cảnh Bác Hạo không thể tưởng tượng, Tuyết Vi thật muốn Nói, xin đem hai chữ ‘ không có ’ xóa. Vừa nhớ tới, khi đó thủ đoạn Dạ Phi Linh đối với người phụ nữ kia, cô liền toàn thân sợ hãi.

“Tuyết Vi, đừng trách tôi không nhắc nhở cô, nói không chừng Dạ phi Quân Trường chính là bước ngoặt trong cuộc đời cô.” Vẻ mặt Cảnh Bác Hạo đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc.

Tuyết Vi dương môi cười: “tôi đương nhiên biết ‘ giá trị ’


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện