Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Hoàng thành.

Tổng quân khu Quân Khu Bạch Hổ.

“Báo cáo! Hoàng Phủ Quân Trường!” Cửa phòng họp bị một người quan tham mưu từ ngoài đẩy ra.

“Chuyện gì?”

“Hoàng Phủ Quân Trường, phía trước có mật báo muốn ngài tự mình xem qua.” Nói xong, tên quan tham mưu kia nôn nóng đầy bụng đi tới trước mặt Hoàng Phủ Minh, trình một phong thơ hàm vào trong tay anh liền rời đi.

Hoàng Phủ Minh mở ra lá thư kia, mặt vô cảm đọc.

Mộ Thần Hiên ngồi ở bên cạnh anh nghi hoặc nhíu nhíu mày: “Hoàng Phủ Quân Trường, phát sinh chuyện gì sao?”

“buổi chiều ngày hôm qua, Quân khu Huyền Vũ đã xảy ra binh biến, bây giờ Dạ Phi Linh thất lạc không rõ!” Nói xong, hai tròng mắt Hoàng Phủ Minh chợt lóe, ‘ bốp ’ một tiếng đem thơ hàm trong tay vỗ lên trên bàn.

“Binh biến? Ai phát động?”

“Là em trai thứ hai của Dạ Phi Linh liên hợp Quân khu Huyền Vũ, tướng quân binh đoàn thứ ba cùng nhau phát động!” Thơ_Thơ_

“hả?” Vẻ mặt mọi người kinh ngạc nhìn lẫn nhau.

Kỳ thật, bọn họ sớm đã nghe Nói, bên trong gia tộc Dạ phi cùng bên trong gia tộc họ Hoàng Phủ không sai biệt lắm, đều không thế nào thái bình.

Em trai Dạ Phi Linh lớn lên vẫn luôn nhậm chức tổng tham mưu Quân khu Huyền Vũ, đối với vị trí Quân Trường càng là như hổ rình mồi. Hiện nay bùng nổ binh biến
cũng coi như là chuyện bên trong dự kiến của mọi người.

“Hoàng Phủ Quân Trường, không bằng chúng ta thừa cơ hội này liên hợp hai cái quân khu Thanh Long, Chu Tước cùng nhau……”

“Nếu ai ở ngay lúc này phát động công kích chẳng khác nào chui đầu vô lưới.” Bạch Dạ vẫn luôn trầm mặc lạnh lùng cắt đứt lời người nọ đề nghị.

Mọi người liền không rõ, hiện nay bên trong Quân khu Huyền Vũ đại loạn, không phải cơ hội tốt nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao?

“A, Dạ Phi Linh lòng dạ người này hiểm sâu, em trai kia để cho anh ta nhét kẽ răng còn không đủ. Phát động binh biến hả? Sợ là Dạ Phi Linh dục tình cố túng, muốn diệt trừ em trai cùng cha khác mẹ này cho nên trình diễn tương kế tựu kế mà thôi!” Lời này nói xong, Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nheo nheo mắt, khóe môi như ẩn như hiện khơi mào một độ cung.

Đối với Dạ Phi Linh người này, không có người nào hiểu biết hơn so với anh.

Bọn họ đã từng đồng sinh cộng tử, không biết ở bên nhau đánh qua nhiều ít trận, ngộ qua nhiều ít địch.

Anh càng thêm biết Dạ Phi Linh sớm đã có tâm


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện