Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

“Lão gia, phu nhân, đại tiểu thư, cô gia, mời……” Một chiếc xe Hummer ngừng ở trước cửa khách sạn, Vương quản gia cung kính đón chủ tử nhà mình lên xe.

Vừa lên xe, không khí bên trong xe liền dị thường thấp ‘ mê ’, mấy người này vẫn luôn đen mặt không nói lời nào, như suy tư nhớ từng màn vừa mới rồi.

“Chậc, cái này thật đúng là hiếm lạ, không phải Nói, có người chính mắt thấy tiện nhân Tuyết Vi kia nhảy xuống biển tự sát sao? Nhưng các người nói đi, các người nói…… Cô ta làm sao xuất hiện được chứ?”

Địch Mạn Lị nghĩ làm sao đều không nghĩ ra, Tuyết Vi làm sao sẽ không chết chứ?

Lần này Tuyết Vi đột nhiên xuất hiện xem như thật ‘ lộng ’ đến trái tim bà bất ổn, lo sợ bất an.

“thật ra con càng thêm muốn biết bây giờ Tuyết Vi rốt cuộc có bối cảnh gì!? Ngẫm lại, khách sạn kia há có thể nói một giây là có thể mua. Bởi vậy có thể thấy được……”

Tuyết Khả Duy mới nói được lời này.

Mày Địch Mạn Lị lập tức nhíu chặt: “Bởi vậy có thể thấy được, Tuyết Vi tiện nha đầu kia hẳn là đã sớm giăng lưới ở trong hoàng thành, chỉ chờ hôm nay hiện thân thôi!” Thơ_Thơ_

Nghĩ lại.

Thời gian vợ chồng hai người Tuyết Khả Duy vừa trở về cũng chỉ một tuần; hảo xảo bất xảo, Tuyết Vi vẫn luôn tự sát liền cố tình ở lúc nổi bật này hiện thân, tự nhiên không phải là một loại trùng hợp!

Chính là……

“Nếu Tuyết Vi thật sự giăng lưới ở bên trong hoàng thành, lấy năng lực của Minh làm sao sẽ không có nhận thấy được cô ta không có
chết chứ?!”

Tuyết Khả Duy suy nghĩ cũng không phải nói không thông, nếu Hoàng Phủ Minh đã sớm biết Tuyết Vi không có chết, như vậy đã sớm tìm đến Tuyết Vi.

Mọi người bên trong xe lâm vào thống khổ suy nghĩ, không ngừng phân tích rốt cuộc Tuyết Vi dùng thủ đoạn gì lặng yên không một tiếng động lẻn vào hoàng thành, lại lặng yên không một tiếng động có thể sử dụng thời gian ngắn như vậy

Mua cái khách sạn kia?

“chậc, không nghĩ ra…… Không nghĩ ra…… Sâm, lần này làm phiền anh, phái anh đi điều tra, điều tra chi tiết Tuyết Vi, tra xem ba năm này cô ta ở nơi nào, làm cái gì, hiện giờ có bối cảnh gì.” Tuyết Khả Duy ký thác toàn bộ hy vọng đều ở trên người Hoàng Phủ Sâm.

Nhưng anh giống như là mất hồn, căn bản cũng không có nghe được Tuyết Khả Duy nói cái gì.

“Sâm?? Em đang nói với anh đó? Sâm??” Thử ‘ tính ’ đẩy bên người Hoàng Phủ Sâm.

Sau một lúc lâu anh mới hồi thần: “Cái gì? Khả Duy?”

“anh còn khỏe chứ? Từ lúc ra khỏi khách sạn tâm thần liền không yên, nên không phải là bị Em ba của em dọa rồi chứ?”

“A, bị người phụ nữ kia cố ‘ lộng ’ mê hoặc dọa đến, em cảm thấy có thể sao?” Hoàng Phủ Sâm khinh thường. Thơ_Thơ_

“Cố ‘ lộng ’ mê hoặc?”

“Chẳng lẽ không phải sao? Các người


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện