*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Bầu không khí ái muội kịch liệt nháy mắt tràn đầy trong phòng ngủ hoa lệ.
Tuyết Vi sa vào ở dưới người đàn ông âu yếm, đã có chút phân không rõ hiện thực cùng hư ảo. Dường như muốn vĩnh viễn cùng người đàn ông này cứ như vậy liên tiếp ở bên nhau, vĩnh không chia lìa……
“anh không đi sao?” Ái muội dần dần tan đi, ngực người đàn ông lại kịch liệt phập phồng, Tuyết Vi như chim nhỏ nép vào người ghé vào chỗ ngực anh, lắng nghe người đàn ông kia vì cô mà gia tốc tiếng tim đập.
“Đi? anh đi nơi nào?”
“Về nhà đi.”
“A, thật là kỳ quái, em là vợ của anh, chúng ta làm xong, anh liền đi, làm giống như yêu đương vụng trộm. Huống hồ…… nơi có em, mới có thể kêu là nhà!” Hoàng Phủ Minh nghiêm túc nâng lên cằm Tuyết Vi.
Nhìn khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông kia mê người, cô không khỏi ngượng ngùng nở nụ cười. “Tùy tiện anh.” Tay nhỏ, hờn dỗi đấm đánh ngực anh.
Hoàng Phủ Minh thỏa mãn dùng đầu cọ cọ đầu cô: “Sáng mai sau khi anh dậy rồi, trực tiếp đi bộ đội. Liền không cần em tiếp đón.” Thơ_Thơ_
“ừm. Ách……?”
“Làm sao vậy?” Thâm mắt nhìn về phía mặt Tuyết Vi hơi có chút khẩn
trương.
“Không, không có việc gì, em, em chính là muốn, muốn đi toilet……” Nói xong, cô tròng lên một cái áo ngủ dài đứng dậy muốn đi ra khỏi phòng ngủ.
“trong phòng của em không phải có toilet sao?”
Bị vô tình vạch trần, Tuyết Vi xấu hổ cười cười, xám xịt liền đi vào toilet trong phòng ngủ ……
Làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ?
Tiểu Cửu bây giờ ngủ ở cách vách, sáng mai, Hoàng Phủ Minh rời giường tám phần phải cùng Tiểu Cửu đụng mặt, đến lúc đó không cần nói nhảm nhiều, anh thấy Tiểu Cửu là có thể đoán ra rốt cuộc là chuyện làm sao.
Ngồi ở nắp bồn cầu, tinh thần Tuyết Vi không yên nắm chặt nắm tay.
Thôi!!
Ngày mai dậy sớm một chút, tránh thời gian cha con bọn họ rời giường là được.
Nghĩ xong, Tuyết Vi kéo ra cửa toilet, mặt mỉm cười nằm trở về giường, liền cùng Hoàng Phủ Minh ôm nhau mà ngủ……
Hôm sau.
Mặt trời từ phía đông từ từ dâng lên, nhô lên cao.
Ánh nắng ấm áp bắn thẳng đến trên giường lớn, Tuyết