*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Một lời ở giữa hồng tâm.
Bất luận Tuyết Vi có mục đích gì, sẽ bị tiểu gia hỏa này liếc mắt một cái nhìn thấu. “tiểu tử này!” Cô bất đắc dĩ cắn răng, bước nhanh đi tới trước mặt cậu: “Nói, trong khoảng thời gian này nhớ mommy không?”
“Không nhớ.”
“hả??” Nhìn ánh mắt con trai dao động, Tuyết Vi giảo hoạt cười nói: “Thật sự không nhớ sao?”
“Không nhớ!”
“Kia, mommy nghe Miêu Miêu nói, con ở trong trường học hỏi chị, về chuyện của mommy nha.”
“Cái miệng rộng kia!” Thấy bại lộ, bộ dáng Tiểu Cửu như cũ thành khốc khốc: “Thật là có nhớ một chút ……”
“Thật sự chỉ có nhớ một chút?”
Trầm mặc.
Tiểu Cửu lãnh khốc lập tức liền tan thành mây khói, tội nghiệp gục đầu xuống, tay nhỏ, kéo kéo góc áo của Tuyết Vi.
“Ha hả, con trai này tật xấu khẩu thị tâm phi rốt cuộc là giống ai chứ?” Nói, cô một phen liền gắt gao ôm con trai vào trong lòng ngực.
Đều nói, con gái là tình nhân kiếp trước của cha, điểm này tựa hồ đã
từ trên người Hoàng Phủ Minh chứng kiến qua. Thơ_Thơ_
Như vậy con trai chính là tình nhân kiếp trước của mẹ rồi.
Tuy Tuyết Vi một lòng thương Miêu Miêu, chủ yếu bởi vì Miêu Miêu là con gái, lại cần bảo hộ. Mà đứa con trai này, lại là tiểu tình nhân cô toàn tâm toàn ý sủng ái ở trong lòng.
“Tiểu Cửu, mommy biết, mấy ngày nay sơ sót con. Bất quá……”
“Mommy, Tiểu Cửu hiểu. Mommy đây là bảo hộ Miêu Miêu và Tiểu Cửu.” Tiểu gia hỏa khó có thể vừa thấy toát ra bộ dáng ngoan ngoãn.
Chọc Tuyết Vi yêu một cái. “Nếu Tiểu Cửu lý hiểu mommy thì tốt rồi. Hẳn là thực mau, thực mau mommy sẽ có thể mang theo Tiểu Cửu đi nhận lại daddy. Về sau, Tiểu Cửu liền cũng không cô đơn.”
“vâng……”
Đại hội thể thao