*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
“Cũng không phải là chúng tôi báo cảnh sát, là người nọ ngu ngốc tự mình báo cảnh sát.” Mộ Thần Hiên đơn giản giải thích.
Tuyết Vi cũng lười hỏi nhiều như vậy: “Đi thôi, con gái nhà mình mới vừa rồi còn hỏi em có phải anh không cần chúng tôi nữa hay không.”
“hả??” Hoàng Phủ Minh vừa nghe, cũng bất chấp cái gì hình tượng, cất bước liền chạy đi rồi, ngay cả vợ cũng không cần.
“tôi dựa, Minh ……?” Mộ Thần Hiên hoàn toàn xem mà mắt choáng váng.
Tuyết Vi chỉ phải bất đắc dĩ nhún vai: “Không có biện pháp, điển hình luyến nữ phích (mê con gái).”
“……” hóa ra Hoàng Phủ Minh là luyến nữ phích sao? Mộ Thần Hiên liền kỳ quái, vì sao khi mình kêu Miêu Miêu làm con dâu tương lai, Hoàng Phủ Minh giống như nổi điên!
“Là cô?” Thời điểm xe cảnh sát và Tuyết Vi gặp thoáng qua, phu nhân trên xe vừa vặn đụng mặt với Tuyết Vi.
Cô ung dung cười, chỉ chỉ Hoàng Phủ Minh chạy vội ở phía trước: “Quên nói cho cô biết, đó là ông xã của tôi……”
Phu nhân tựa hồ nháy mắt hiểu ra hết thảy……
“Daddy……” Thấy ba ba trở về, Miêu Miêu cao hứng chạy qua anh.
Anh một phen ôm bảo bối ở trong
lòng ngực, bộ dáng sủng nịch quả thực không cần nói cũng biết. Thơ_Thơ_
“Hoàng Phủ Quân Trường, hóa ra em gái nhỏ đáng yêu này là con gái của ngài sao?”
Vừa nghe tiếng, Hoàng Phủ Minh theo bản năng ngẩng đầu lên: “Tiểu Tra?”
“Ha hả, Hoàng Phủ Quân Trường, tôi thật không nghĩ tới ngài sẽ có con gái đáng yêu như vậy. Tôi vẫn luôn nghe người trên bộ đội nói, ngài còn chưa có kết hôn đâu.”
“anh rể của tôi lập tức liền phải kết hôn.” Ly Tiểu Tiểu chậm rãi đi tới, trong ánh mắt có nhiều ít địch ý đối với Tiểu Tra.
“anh rể của cô?” Tiểu Tra nghĩ nghĩ, lễ phép vươn tay: “Hoàng Phủ Quân Trường, chúc mừng ngài lập tức sẽ phải làm chú rể.”
“Ha hả, đa tạ.”
“Chị, chị, em đói bụng……” Đột nhiên, một bé gái đứng ở một bên lôi kéo chân Tiểu Tra.
“Chờ một lát, Điềm Điềm, trong chốc lát chị liền cho em ăn cái gì.” Trấn an được cảm xúc em gái, Tiểu Tra