Editor: Thơ Thơ
Lúc này, trong phòng bao vip lầu hai đài ngắm cảnh giác đấu tràng.
Trong phòng to như vậy, một đám người mặc quân trang quân nhân màu nâu nhạt chỉnh tề có thứ tự đứng ở cửa.
Mà phía trước cửa sổ sát đất, một người đàn ông cầm kính viễn vọng trong tay tập trung tinh thần nhìn vị trí ở giữa giác đấu tràng.
Quân trang trên người anh ta lấy màu nâu nhạt làm màu lót, nhưng chỗ cổ tay áo, chỗ cổ áo từ ven biên còn lại là lấy màu đen bao biên. Sau lưng đánh dấu Quân khu Huyền Vũ, rõ ràng thêu một từ ‘ linh ’ bắt mắt, đại biểu địa vị Quân Trường chí cao vô thượng.
Huân chương trên hai vai cùng quân trang Hoàng Phủ Minh tương đồng, đều là hai cành ôliu cộng thêm năm ngôi sao cấu thành.
“Dạ Phi Quân Trường, tôi nghĩ, ngài đối với tiệc rượu giác đấu lần này hẳn là sẽ vô cùng vừa lòng.” Lúc này, một tướng quân mang huân chương hai huyền bốn sao đi tới phía sau anh.
“Vừa lòng, đương nhiên vừa lòng, các người dẫn dụ đại lão hổ đến cho tôi, vì sao tôi có thể không hài lòng chứ?” Người đàn ông không nhanh không chậm đã mở miệng, khóe môi gợi cảm chậm rãi phác hoạ một nụ cười tà tứ.
“Đại lão hổ sao? Dạ Phi Quân Trường, ý ngài là……”
“Quan sát khán đài vị trí 8 giờ.”
Nhận được mệnh lệnh, tên tướng quân này nhanh chóng cầm lấy cái kính viễn vọng nhìn qua.
Chỉ thấy, một người đàn ông mặc áo choàng màu đen chậm rãi đi đến ngồi vào vị trí.
“Anh ta chính là Đại lão hổ ……ngài nói sao?”
“A, Quân Trường Quân khu Bạch hổ Hoàng Phủ Minh tự mình giá lâm, cái này cũng chưa tính là đại lão hổ sao?” Thotho_
“Cái gì?!” Trong phút chốc, trên mặt tên tướng quân này tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng: “Anh ta là…… Anh ta là Quân Trường Quân khu Bạch hổ hoàng Phủ Minh sao?? Anh ta cũng dám một người đơn độc đi tới quân khu Huyền Vũ chúng ta, không phải cùng với…… tới chịu chết sao???”
Như tuyết vi biết, bên trong mỗi cái quân khu vì bảo đảm người lãnh đạo an toàn đối với hết thảy tư liệu bọn họ đều là canh phòng nghiêm ngặt, quan chỉ huy tối cao, thân phận Quân Trường càng là không cần phải nói.
Nhiên……
Mấy năm trước, trước khi Hoàng Phủ Minh chính thức tiếp nhận chức vụ vị trí Quân Trường, làm gián điệp qua một đoạn thời gian, vị trí đúng là đại bản doanh quân khu Huyền Vũ.
Cho nên, dù người khác không quen biết Hoàng Phủ Minh anh, Quân Trường Quân khu Huyền vũ dạ Phi Linh còn có thể xa lạ anh sao?
Đương nhiên, Hoàng Phủ Minh cũng vô cùng quen thuộc dạ Phi Linh!
“A, Hoàng Phủ Minh, anh biết rõ tôi liếc mắt một cái là có thể nhận ra anh, còn dám ở phía dưới mí mắt tôi lắc lư, tôi thật muốn biết, là anh quá xem nhẹ tôi, hay là bây giờ anh trở nên…… Quá ngu xuẩn chứ!?”
Tiếng kiêu ngạo tự nói rơi xuống, Dạ Phi Linh buông cái kính viễn vọng trong tay, mệnh lệnh: “Lam tướng quân, lập tức phái người ‘ thỉnh ’ Hoàng Phủ Quân Trường lại đây cho tôi!!”
“Vâng, Dạ Phi Quân Trường.” Thotho_
Theo thủ hạ rời khỏi, Dạ Phi Linh chậm rãi nheo mắt lam lại: “Hoàng Phủ Minh, nếu anh dám đến địa bàn của tôi, xem ra tôi phải cùng anh tính nợ mấy năm trước!!”
Bàn tay thon dài trong lúc lơ đãng xẹt qua khuôn mặt tuấn tú gần như yêu mị.
Nhưng mà……
Một bên mặt kia hoàn mỹ đến không thể bắt bẻ, một vết thương màu sáng có vẻ là chói mắt như vậy ……
*
“Cố lên! Cố lên!!”
ở vị trí quan sát, thân Tuyết Vi khoác một đồng phục xanh da trời, cờ xí đong đưa trong tay lại chính là tượng trưng bên hồng.
Biểu hiện báo cáo Nhiệm vụ.
Đến giác đấu tràng, sẽ có hai bên hồng, lam hai gã giác đấu sĩ pk, đến lúc đó, thân cô khoác hàng ngũ bên lam, tay cầm cờ xí bên hồng, đến lúc đó sẽ có gián điệp Quân khu Bạch Hổ liên hệ với cô.
“Hô……” Lắc lư cờ xí một hồi lâu, đều chưa có người lại đây, Tuyết Vi mỏi mệt ngồi ở trên ghế. Thotho_
Quá mất mặt, cô từ nhỏ đến lớn, trừ bỏ duy trì Tà Nguyệt, còn không có chính đại quang minh trải qua sự tình mất mặt xấu hổ như vậy.
“Tiểu thư, đồng phục trên người của cô thật xinh đẹp, mua
ở nơi nào?”
Đang nghĩ ngợi tới.
Một giọng đối diện đánh úp lại.
Tuyết Vi ngẩng đầu, nhìn từ trên xuống dưới người đàn ông trung niên này.
A, vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, kế tiếp một bước kia, chính là nên nói ám hiệu đi? “Tiên sinh, đồng phục của đội tôi chính là mua ở quầy cửa hàng nhỏ, anh thích sao?”
“Thích, vô cùng thích, bao nhiêu tiền vậy?”
“Yêu cầu năm ngàn đồng tiền.”
“Năm ngàn?? Rẻ như vậy. Tiểu thư, cô có thể cũng mua cho tôi một bộ hay không?”
“Đương nhiên…… Ngài, chờ một lát……” Nói xong, Tuyết Vi nhếch môi cười, đứng dậy liền rời khỏi vị trí.
Nhưng lúc cô mới vừa đi không được hai bước!!! Thotho_
Hai tròng mắt người đàn ông kia trầm xuống, một bàn tay nhanh chóng cắm vào túi quần, vừa muốn móc ra thứ gì……
“Đừng nhúc nhích!”
Sau lưng, truyền đến một giọng lạnh lùng.
Người đàn ông rõ ràng nhận thấy được có thứ gì chống sau eo mình, không khỏi hút một ngụm khí lạnh, vội vàng đem tay cắm vào túi tiền đào ra tới, một cử động cũng không dám.
“Ngồi xuống.” Mệnh lệnh phát ra.
Người đàn ông chậm rãi xoay người, ở một khắc kia vừa muốn ngồi xuống ……
“Hoàng Phủ Quân Trường?!!” Anh chính mắt nhìn thấy Hoàng Phủ Minh thân khoác áo choàng tay cầm đang ngồi ở vị trí bên cạnh anh.
“Hư.” Hoàng Phủ Minh nghiêng mắt vị trí Tuyết Vi.
Người đàn ông nơm nớp lo sợ ngồi xuống, nếu không phải chính mắt nhìn thấy, đánh chết anh, anh cũng sẽ không tin, vậy mà Hoàng Phủ Quân Trường sẽ xuất hiện ở địa bàn Quân khu Huyền Vũ!?
“Người nhà của anh, bây giờ toàn bộ đều ở trên tay của tôi, làm sao …… hẳn là anh biết đi?” Hoàng Phủ Minh nheo lại đôi mắt lạnh, giọng trầm thấp lộ ra một tia âm trầm. Thotho_
Con ngươi người đàn ông trong nháy mắt mở lớn.
Giây tiếp theo, anh âm thầm gật đầu. “Minh, hiểu rõ, Hoàng Phủ Quân Trường, nhiệm vụ lần này kết thúc, tôi sẽ lấy phương thức tự sát tới tạ tội, chỉ cầu ngài…… Buông tha người nhà của tôi.”
Không thể nghi ngờ, Bạch Dạ thu được tình báo không giả, tên này được phái đi làm gián điệp Quân khu Huyền Vũ đã làm phản.
Nếu không phải Hoàng Phủ Minh ra tay đúng lúc, có khả năng hiện nay Tuyết Vi đã gặp Diêm Vương……
Trong chốc lát, Tuyết Vi liền lấy tới một bộ đồng phục của đội cùng người đàn ông tiến hành giao dịch gián điệp.
Đợi người đàn ông rời khỏi, cô nhanh chóng mở ra tờ giấy đối phương lưu lại.
“Thế nào? Đối phương có vấn đề sao?”
“Nhìn ra, hẳn là không có vấn đề gì, Nhưng mà thật sự hay không, còn phải yêu cầu trở về tiến hành so thực nghiệm.”
“ừm……” Hoàng Phủ Minh hơi hơi gật đầu, ánh mắt sắc bén nhanh chóng nhìn về phía phòng vip ngắm cảnh lầu hai ……
Không khỏi phân trần, anh kéo tay Tuyết Vi, liền đi đến cửa. Thotho_
“này, không phải các người tới xem giác đấu sao? Giác đấu còn chưa có kết thúc, vì sao các người liền đi rồi??” Vẫn luôn sa vào ở bên trong giác đấu, Cảnh Bác Hạo phát hiện hai người rời khỏi, lập tức đuổi theo.
Tuyết Vi cũng không hiểu rõ hoàng Phủ Minh đây là có ý tứ gì, làm gì vội vàng rời khỏi như vậy??
Còn không đợi cô mở miệng dò hỏi.
Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh cởi áo choàng trên người ra, liền phủ ở trên đầu cảnh Bác Hạo.
!!