Thật may vận khí của tôi rất tốt, cuối cùng cũng tìm được Thích Huyền Trai.Chỉ có điều nơi này hiện giờ vẫn rất vắng vẻ, không đông đúc giống vài năm sau.Quán trang trí rất đơn giản, trên tường treo một bức tranh phong cảnh, một thanh niên đẹp trai mặc áo sơ mi trắng ngồi chơi điện thoại sau chiếc bàn dài, trên bàn có sách, có ống thẻ, tiền đồng dùng để bói toán, mai rùa và một và thứ đồ khác.Tôi bước vào, lên tiếng hỏi : “Xin chào, xin hỏi Phổ Huyền đại sư có ở đây không?”Chàng trai kia cười đáp : “Không có, sư phụ tôi đi thăm bạn cũ rồi, cô bé tới tìm sư phụ tôi có việc gì sao?”Tôi hỏi anh ta khi nào Phổ Huyền đại sư trở về, anh ta nói phải một tuần nữa.
Tôi không biết chờ lâu như vậy có thể xảy ra chuyện gì không nên chỉ có thể đặt hy vọng vào người thanh niên này, tôi hỏi anh ta xưng hô thế nào, anh ta nói anh ta tên Lý Dịch.“Lý tiên sinh…….”“Đừng gọi tôi là Lý tiên sinh, tôi chỉ lớn hơn em mấy tuổi thôi, gọi anh Lý đi.”“Vậy cũng được, anh Lý, em là Tô Vi, em……..” Tôi có chút do dự, không biết khi nghe tôi nói bản thân mình gặp ma thì Lý Dịch này có tin không nữa.Gương mặt đẹp trai của Lý Dịch nở nụ cười dịu dàng, động viên tôi nói : “Không sao hết, nếu em có việc gì cứ nói thẳng.”Tôi hít sâu một hơi, vào thẳng vấn đề : “Mẹ em bị thứ dơ bẩn bám lấy.”Vẻ mặt anh ta nghiêm nghị : “Sao em biết được?”“Tận mắt nhìn thấy.”Sau đó tôi tỉ mỉ kể lại hai lần nhìn thấy đứa bé trai kia cho Lý Dịch nghe, anh ta nửa ngạc nhiên nửa ghen tị nói với tôi : “Hóa ra là do em có đôi mắt âm dương, em là người thứ hai có đôi mắt âm dương mà tôi từng gặp.”Tôi cười khổ, kiếp trước mắt tôi rất bình thường không nhìn thấy mấy thứ đó, nhưng sau khi trọng sinh thì đôi mắt lại có thay đổi, cũng may tôi chưa nhìn thấy con ma nào đáng sợ, nếu không chắc tôi sẽ bị dọa chết khiếp.“Mà này, Tiểu Vi, từ khi nào em bắt đầu có thể nhìn thấy hồn ma?” Lý Dịch nhiệt tình hỏi tôi.Tôi bất đắc dĩ nói : “Chính là hai ngày trước, anh Lý à, có phải chúng ta đi lạc đề rồi không?”“Thật xin lỗi, ha ha, là anh quá kích động rồi.
Chúng ta nói tiếp việc của mẹ em đi, gần đây bà ấy có gì khác lạ không? Chẳng hạn như gặp xui xẻo, hay sức khỏe không được tốt.”“Gần đây bà ấy ăn uống không được tốt lắm, hay bị nôn mửa, em lo là do đứa nhỏ đó đó gây ra nên muốn nhờ anh đuổi nó đi.”Lý Dịch trầm tư một lát, sau đó chậm rãi nói : “Hiện giờ cũng không biết pháp lực của đứa bé kia thế nào, nếu tùy tiện ra tay khả năng sẽ chọc giận nó khiến nó hại mẹ em.
Trước khi sư phụ anh ra ngoài có để lại mấy lá bùa hộ mệnh, anh sẽ cho em một lá, em nghĩ cách đeo lên người cho mẹ, như vậy thì đứa bé kia sẽ không thể tới gần bà ấy nữa.”Tôi lo lẳng hỏi : “Nhỡ may nó lợi hại, bùa hộ mệnh không ngăn được nó thì phải làm sao?”Lý Dịch nói : “Bùa chú sư phụ anh để lại pháp lực khá mạnh, tránh ma thông thường hoàn toàn không vấn đề gì, nếu pháp lực đứa bé kia mạnh đến nỗi bùa chú cũng không ngăn được thì chỉ có thể đợi sư phụ về thôi.”“Nhưng…….chờ lâu như vậy không biết mẹ em sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Anh Lý, anh có thể trừ tà không?”Lý Dịch ngượng ngùng sờ chóp mũi : “Anh học từ sư phụ chủ yếu là xem bói và phong thủy, trừ tà chỉ hiểu chút da lông.”Được rồi, tôi chỉ có thể cầu nguyện đứa nhỏ quấn lấy mẹ không quá lợi hại, bùa hộ mệnh có thể ngăn được nó.Lý Dịch giúp tôi gấp lá bùa thành hình tam giác nhỏ, sau đó dùng một sợi chỉ đỏ quấn vào.
Tôi cất lá bùa vào