Edit: HT-Dieulinh
Nước mắt chảy từ mặt rơi xuống đất, Diệp Chi có chút không thể tin được, mấy người đó ban nãy còn nói tốt cho mình sao hiện tại lại đi nói giúp cho Thẩm Kiều An.
Bọn họ không biết gương mặt thật của Thẩm Kiều An, đúng, nhất định vậy!
Nàng phải vạch trần nó, làm A Thần chán ghét nó!!
"Mày nói bậy! A Thần rõ ràng đều có với tao hảo cảm, là mày! Là mày xúi giục tao đi thổ lộ, kết quả mày lại thông qua tao tiếp cận A Thần, là mày từ đoạt A Thần từ tao, mày là nữ nhân ác độc!!"
Diệp Chi càng nói càng kích động, hướng ngón tay chỉ vào Thẩm Kiều An, còn muốn tiến lên đánh nàng.
Mới vừa xông lên phía trước đã bị Lăng Dập Thần không chút do dự đẩy ngã trên mặt đất, Diệp Chi không thể tin tưởng nhìn Lăng Dập Thần, lẩm bẩm: "Vì cái gì? Rõ ràng anh vốn thích em, tại sao anh vì con tiện nhân này mà đẩy em!!"
"Vị đồng học này, tôi nghĩ cậu đang hiểu lầm, tôi từ trước đến nay chưa từng thích cậu!" Lăng Dập Thần từ trên cao nhìn xuống Diệp Chi, vô tình nói.
"Anh nói bậy!" Diệp Chi vội vàng lắc đầu, bởi vì động tác kịch liệt mà tóc bị rối lên, nhìn bộ dáng của nàng ta thêm chật vật.
"Anh vì lấy lòng con tiện nhân này nên mới nói vậy!! Ngươi là tên hỗn đản, bội tình bạc nghĩa!!"
Lăng Dập Thần sắc mặt đen lại, hiển nhiên có chút tức giận, "Chúng ta hình như là ở khai giảng , trước cổng trường lần đầu tiên gặp mặt đi?"
Diệp Chi liền vui vẻ, vội vàng gật đầu, "Nguyên lai anh nhớ rõ, ngày đó em liền đối với anh nhất kiến chung tình, mỗi đêm em nằm mơ đều thấy anh!"
"Chính là lúc ấy, tôi chỉ xem cậu là đồng học bình thường. Tôi gặp Thẩm Kiều An trước khai giảng một tuần, hơn nữa đã khắc sâu em ấy vào lòng, không có người thứ hai có thể bước đến!"
Lăng Dập Thần đã không còn kiên nhẫn, nói đến Thẩm Kiều An liền dịu lại, nhịn không được ôn nhu nhìn nàng.
Thẩm Kiều An trái tim đập nhanh mấy nhịp, nhịn không được quay sang chỗ khác
Diệp Chi không tin, lắc đầu, "Không có khả năng,tuyệt đối không có khả