Edit: HT-Dieulinh
Một tháng sau.
Hôm nay là thứ hai, Lăng Dập Thần rất sớm liền rời khỏi giường, như thường lệ đứng bên ngoài cửa sổ ngóng trông điều gì.
Một hồi lâu Lăng Dập Thần mới phản ứng lại , trong phòng đã sớm bị dọn đi, để đó không đụng vào, hắn lại phát ngốc, chờ đợi người kia xuất hiện.
Chính là không có, cái gì cũng không có, Lăng Dập Thần đành một mình bước đến Đại học C.
Đi đến cổng lớn, đang có thưa thớt sinh viên đang tiến vào trường, Lăng Dập Thần đứng ở cổng trường , chờ đợi có một nữ sinh va vào chính mình rồi cất tiếng xin lỗi.
Hắn đứng ở cửa đợi hồi lâu, thẳng đến khi tiếng chuông vào học vang lên, bảo vệ thúc giục hắn vào trường, hắn mới mất mát bước vào.
Chương trình học mỗi ngày làm Lăng Dập Thần thật sự hoảng hốt.
Chỉ có đi đến thư viện, sân bóng rổ những nơi đó mới làm hắn như sống lại.
Buổi chiều hắn đeo trên vai ba lô leo núi, tựa hồ đang trải qua những kí ức tốt đẹp cùng Thẩm Kiều An.
Nàng mệt đến thở dốc hay khuôn mặt tức giận,bộ dáng kiên trì của nàng hay nàng đang an tường nằm trong lòng hắn.
Hết thảy đều là ký ức mới mẻ tựa như những điều đó chỉ là ngày hôm qua.
Buổi tối, Lăng Dập Thần mua hai vé xem phim, giống như một cặp tình lữ, cùng nhau đi xem phim kinh dị..... nhưng lại thiếu bên cạnh một người, toàn phim Lăng Dập Thần tựa hồ chỉ khóc, khóc không thành tiếng.
Sáng sớm hôm sau hắn đi cục cảnh sát thăm Diệp Chi.
Buổi chiều nàng ta bị tử hình.
Lăng Dập Thần cùng Diệp Chi ngồi cách nhau một tấm kính, Diệp Chi bên kia, hai mắt vô thần, đôi mắt bị hãm sâu,bộ dáng gầy yếu.
Hai người bọn họ ai đều không có nói chuyện, Thẩm Kiều An sau khi chết, Diệp Chi có hối hận, sợ hãi nhưng Lăng Dập Thần lại không cảm thấy gì, hắn chỉ muốn nhìn tình cảnh hiện tại của Diệp Chi trước khi chết.
Hai người tương đối trầm mặc, thẳng đến giờ thăm tù đã hết, Lăng Dập Thần mới không chút do dự đứng dậy, sau đó rời đi.
Hắn không có quay đầu nhìn lại