Sau đêm đầu bên nhau, họ nhanh chóng hưởng trọn vẹn tuần trăng mặt của mình.
Họ dắt tay nhau đi khắp nơi trên đảo, tung tăng chạy trên bãi biển hiền hòa và ăn những món con.
Thời gian của họ dành cho tuần trăng mật không nhiều nên họ càng trân trọng, họ đã có với nhau những giây phút nồng nàn và những bức ảnh đẹp.
Giao Giao bây giờ đã trút bỏ toàn bộ gánh nặng, cô sống như thể chưa từng được sống, vui vẻ, phóng khoáng và tràn ngập trong tình yêu, hi vọng.Ba ngày sau, họ trở về thành phố, nơi đầu tiên họ đến chính là nhà của ông Phong.
Nhà của ông Phong ở ngoại thành, căn nhà này gọi là biệt thự cũng không phải, chính xác phải là một biệt viện rất rộng lớn.
Khi hai người vào sân, họ thấy ngay vợ chồng ông Phong đang cùng An Lạc hái dâu tằm trong vườn nhà họ, bên cạnh còn có con trai của ông Phong.
Thấy ông Phong, chú Kính liền lên tiếng gọi:"Ê, tao về rồi đây!"Cả nhà ông Phong nhìn lại, An Lạc nhìn thấy mẹ liền chạy xà tới ôm lấy chân cô.
Cô vui mừng hạnh phúc ôm con gái lên.
Vợ chồng ông Phong dừng hái dâu, họ đi lại trước mặt chú Kính, ông Phong vui vẻ hỏi:"Sao rồi, vợ chồng mày đi tuần trăng mật có vui không? Có gì kể nghe không?"Chú Kính ngại ngùng cười:"Có gì kể đâu chứ! Mày thắc mắc chuyện gì đâu không à."Ông Phong: "Khà khà, nhìn cái mặt của mày là tao biết có nhiều chuyện hơn tao nghĩ rồi.
Thôi, anh em mình vô nhà nói chuyện.
Ở nhà mới làm sinh tố bơ, vô tao đãi vợ chồng mày uống."Nói xong, hai người đàn ông kéo nhau đi vào nhà.
Thấy vậy bà Ly vợ ông Phong cũng nắm tay Giao Giao kéo vào, rồi kêu đứa con trai dẫn An Lạc đi chơi để hai người được nói chuyện.
Vào trong nhà, ông Phong kéo chú Kính xuống bếp chỉ trỏ cái gì đó còn bà ly kéo Giao lên phòng khách.
Vừa đặt mông xuống ghế, bà Ly liền đổi sang ánh mắt hiếu kỳ chòm tới hỏi nhỏ cô:"Giao, tuần trăng mật có gì vui không kể nghe đi."Giao Giao không tỏ ra ngại ngùng như chú Kính, cô rất thoải mái nói ra:"Cũng bình thường thôi, đi ăn rồi lại ngủ.
Nhưng mà có một cái rất đặc biệt nha, trước giờ tôi không có để ý, đến tận đêm tân hôn mới biết."Vừa nghe có chuyện mới, bà Ly liền tỏ ra rất hưởng ứng:"Chuyện gì chuyện gì?"Giao Giao nhỏ giọng lại như đang sợ chú Kính sẽ nghe, cô vừa cười khoái chí vừa nói:"Mông của chú ấy tròn, chắc nịt, đã lắm!"Bà Ly mở tròn mắt đầy sự ngưỡng mộ:"Thật sao? Tròn lắm hả?""Tròn, vừa tròn lại vừ săn chắc, đánh vào mấy cái đã tay gì đâu luôn!""Nghe sướng thật, ông Phong mông lép không có được vậy đâu.""Thật đó hả? Vậy phải kêu ông ấy tập luyện đi, có mông nhìn mới thích.""Ừm..
ừm, chắc phải kêu tập thôi.
Tôi cũng muốn thử cảm giác đó..
Nhưng mà, ngoài cái mông to ra còn cái gì to nữa không? Hí hí."Nghe câu này cô liền xấu hổ vén tóc bên tai dè dặt nói: "Cũng được, không thất vọng.
Chỉ có điều là kĩ năng hơi kém, cần phải dạy.""Vậy thì chú hai phải học của ông nhà tôi rồi, để tôi bảo ông nhà chỉ vài chiêu."Hai người phụ nữ nói tới đây vẻ mặt liền hiện lên chút tà ác rồi cười hí hì rất đen tối.Trong lúc đó, chú Kính cũng đang bị ông Phong tra hỏi ở trong bếp.
Hai người đàn ông đứng cạnh nhau làm sinh tố bơ, ông Phong không nén được hiếu kỳ mà hỏi chú:"Tao chỉ có mày mấy chiêu mày có làm không vậy?"Chú Kính rất rụt rè với những câu hỏi thế này, chú trả lời rất nhỏ sợ bị người khác nghe:"Tao run muốn chết, đầu óc không có nhớ tới mấy cái mày nói đâu.""Vậy là mày không làm à?""Không, ta ngại lắm.""Mày ngu quá! Con bé Giao còn nhỏ như vậy, người trẻ có tư tưởng khác ông già như mình.
Vợ tao nhỏ hơn có hai tuổi đó nhưng cũng không thích cứ truyền thống hoài đâu.
Mày mà không khéo con bé chán mày đó, phải đổi mới."Nghe tới đây chú Kính cũng có chút sợ, chú quay đầu nhìn ra phòng khách coi Giao Giao đang làm gì thì thấy cô đang cùng bà Ly coi tạp chí, còn đang hí hửng cười rất vui vẻ.Lát sau, hai người đàn ông bưng sinh tố bơ ra đặt lên bàn.
Lúc này bà Ly đưa tạp chí cho Giao Giao cất vào túi rồi quay lại nhìn ông Phong, hỏi:"Sinh tố của em anh có để đường nhiều không đấy? Em không có ăn ngọt đâu."Ông Phong lấy ra một ly riêng biệt đưa cho vợ rồi nhỏ giọng trả lời:"Ly này anh để ít đường đây.
Em uống đi, không có ngọt đâu."Nghe vậy bà Ly mới chịu cầm ly sinh tố để uống, ông Phong quan sát rất kĩ, đợi đến lúc vợ mình không có biểu cảm gì không vừa ý thì mới vui vẻ cầm ly của mình lên uống.
Thấy vợ chồng họ yêu thương nhau như vậy Giao Giao không giấu được nụ cười trên môi, cô cũng cầm một ly lên uống nhưng mãi lo nhìn biểu cảm dễ thương của hai vợ chồng trung niên đó mà ngậm nhầm chiếc mũi.
Chú Kính thấy như vậy liền bỏ vội chỉnh ống hút đưa vào miệng cho cô.
Lúc này cô mới giật mình nhận ra mình vô ý, cô nhìn chú mà cười gượng gạo nhưng chú lại trách cô:"Con làm gì mà nhìn họ dữ vậy, nếu muốn thì chú làm cho con."Cô cười một nụ cười rất ngây thơ rồi quay lại uống ly sinh tố của mình.
Nghe họ nói chuyện với nhau, ông