….Trong lúc đó, ở thành phố Giao Giao và chú Kính đang có một buổi họp ở tập đoàn.
Cuộc họp này lại có liên quan đến đối thủ cạnh tranh, mà đối thủ này chẳng ai khác ngoài hai người em của chú.
Một tháng gần đây họ ra nhiều sản phẩm game mới thách thức tập đoàn của chú Kính nhưng mà giờ sản phẩm game của tập đoàn chưa thể ra mắt để cạnh tranh vì gặp trục trặc do có một nhân viên quan trọng vừa mất vì tai nạn giao thông làm chậm tiến độ phát hành.
Nhà đầu tư dọa nếu trong tháng tới không cho ra mắt đúng thời hạn thì sẽ rút vốn, việc này khiến cả tập đoàn đau đầu đang cố tìm khắp nơi người có trình độ cao để làm xong khâu quan trọng này.
Cuộc họp dài gần hai tiếng nhưng vẫn chưa có ý kiến đề xuất nào giải quyết được vấn đề…Tan họp, chú Kính phiền muộn đi lên sân thương hóng gió để nghĩ cách.
Bấy giờ Giao Giao đang ở dưới đại sảnh vừa đi vừa nói chuyện với Hùng, người từng là bạn trai của cô hồi cấp ba nhưng giờ làm trợ lý cho chú Kính.
Bọn họ đang bàn về vấn đề gấp gút vừa họp mới nãy, về phần nhân sự quả thật khó tìm được ai nhét vào lỗ hỏng lúc này.
Cuối cùng, bằng cách lướt qua hết những cái tên có thể, họ tìm ra được một nhân viên có đóng góp ý tưởng game rất lớn nhưng đã xin nghỉ việc rất tháng trước vì có việc già đình, người này là bạn thân của người nhân viên đã mất, tài năng cũng không thua kém, họ quyết định cùng nhau tìm đến nhà của người này.Trên chuyến xe đi chỉ có Hùng và Giao mà thôi, chạy được một đoạn khá xa cô mới gọi điện báo cho chú Kính biết….Được một lúc, họ khỏi nội ô thành phố, xe chạy bon bon trên đường như bao chiếc xe khác.
Thế nhưng, lúc này xe của cô lại xẹt vào tầm nhìn ngược chiều của Gia Nguyên đang trên đường vào thành phố.
Giây đầu tiên nhìn vào biển số xe thì cậu đã nhận ra rồi, ngay tức khắc cậu chạy theo một đoạn rồi bất chấp bẻ lái đi vào làn đường khác làm suýt chút tông vào xe container nhưng cậu vẫn bình thản coi như không có chuyện gì mà đuổi theo sau xe của cô.
Cứ như thế, Giao Giao vô tình lại bị Gia Nguyên theo dõi đằng sau mà không hề hay biết gì.…Lại hai tiếng đồng hồ trôi qua, họ cũng đã đến một vùng nông thôn.
Xe của Giao Giao chạy chậm lại rồi dừng trước một cánh đồng, ở giữa cánh đồng có có một con đường đất dẫn vào một ngôi nhà xinh đẹp trồng đầy hoa.
Giao Giao bước xuống xe, chân mang guốc nên phải nắm lấy tay của Hùng để đi vào đường đất.
Gia Nguyên dừng xe cách đó không xa, nhìn thấy người đàn ông đi cùng cô thì cậu đã nhớ ra người đó là người yêu cũ của cô.
Trên môi cậu nở một nụ cười khó tả, vừa có chút bất ngờ lại vừa có chút ghen, ngay sau đó cậu lấy điện thoại gọi cho Phỉ Báo, nói:“Anh điều tra cho tôi tại sao Giao Giao lại rời khỏi thành phố xuống dưới quê, điều tra luôn cho tôi tại sao thằng Hùng bạn trai cũ của cô ấy vẫn còn sống tốt vã lại còn đi cùng được với cô ấy.
Điều tra xong gọi báo tôi.”Vừa nghe lệnh này Phỉ Báo đã vội muốn từ chối vì làm sao mà biết được tại sao cô lại xuống dưới quê.
Thế nhưng, Gia Nguyên không cho hắn cơ hội để từ chối, cậu cúp máy ngay sau khi nói xong.
Phỉ Báo vô cùng bất lực đành sai đàn em đi làm.
Nói chuyện xong, Gia Nguyên đứng dậy ra khỏi xe, cậu đội mũ, bịt khẩu trang kín mặt rồi chạy xuống đám ruộng chín tìm cách đột nhập xem Giao Giao làm gì trong nhà này.…Chừng vài phút sau, Gia Nguyên đã tiếp cận được căn nhà đó, cậu nắp ở hàng rào sau hòn non bộ trong nhà, lén lút nhìn vào trong.
Lúc này, Giao Giao và Hùng đang được chủ nhà mời ngồi ở bàn đá uống nước.
Vừa nhìn vào chủ nhà Gia Nguyên đã nhận ra ngay là đàn anh khóa trên đại học năm đó với mình.
Sau đó, cậu bắt đầu nghe lén được chuyện Giao Giao muốn chiêu mộ anh ta vào tập đoàn để xử lý xong dự án game sắp phát hành nhưng anh chàng này tỏ ý không muốn và cần phải có thời gian để suy nghĩ kỹ hơn.
Biết được chuyện này Gia Nguyên đắc ý nhếch môi cười, trong lòng thầm nghĩ: “Phen này lại có cơ hội cho mình rồi.”Giao Giao thông cảm cho người nhận viên cũ nên hẹn ngày mai sẽ đến nghe kết quả từ anh ta, sau đó cáo có việc rồi quay về.
Thấy cô về cậu cũng vội leo lên ruộng vào xe chạy theo sau.
Chạy được chừng 2 km cô cho dừng xe trước một nhà trọ nhỏ vào thuê phòng và nói với Hùng:“Tối nay tôi định ở đây rồi ngày mai sẽ tới nghe kết quả của người nhân viên cũ luôn.
Anh bắt taxi hay xe khách về thành phố trước để lo công việc dang dở chỗ chú Kính đi.”Hùng không an tâm để cô lại một mình, vội nói:“Sao tôi để vô ở lại một mình được! Lỡ có chuyện gì thì sao? Hay cô cùng về thành phố đi, sáng mai lại đến.”Cô lắc đầu: “Đi như thế vừa tốn thời gian vừa tốn công sức.
Tôi ở đây một đêm thôi, sáng mai nếu cậu ta đồng ý thì tôi sẽ lấy xe đưa cậu ta về tập đoàn luôn.”“Thế…thế có ổn không? Tôi sợ chủ tịch sẽ trách…”“Không sao, tôi sẽ nói rõ mà.
Anh về đi.”Thấy cô cứ nhất quyết nên Hùng cũng hết cách đành nghe theo, bắt taxi về thành phố.Gia Nguyên dừng xe bên ngoài chờ, vừa nhìn thấy Hùng lên taxi rời đi lòng cậu vui mừng như trúng được mẻ cá to, biết chắc cơ hội vàng của mình đến rồi.
Lát sau, cậu cũng vào nhà trọ thuê một phòng ở ngay sát phòng của cô.
Hai phòng của họ đều có một cái ban công, Gia Nguyên vừa bước vào phòng đã chạy ra ngay ban công, lén lút trèo qua ban công phòng của Giao Giao vén màn nhìn trộm.
Bấy giờ, Giao Giao