Mạnh Hành Chu và Hạ Tang Tử sinh cùng ngày, chỉ có hơn kém nhau ba năm.Năm mười tuổi lúc đó, Hạ Tang Tử chuyển đến đại viện quân đội.Sau 6 năm, bạn chung của hai người cũng dần đồng hoá, vì thế nên sinh nhật sinh nhật, hai người đều tổ chức chung.Mạnh Hành Du thích nhất là tổ chức mấy việc này.Hai năm sinh nhật gần nhất của hai người, cũng đều do cô ấy tổ chức, mỗi lần đều rất vui vẻ, cứ như là sinh nhật của cô ấy vậy.Năm nay sinh nhật có hơi đặc biệt.Đây là năm đầu tiên Mạnh Hành Chu đến nơi khác học Đại học. Trước đây cả đám trong đại viện cả ngày chạm mặt nhau, thình lình, vài tháng không gặp nên cũng có hơi nhớ mong.Mà năm Hạ Tang Tử đang học cấp ba, năm trước Mạnh Hành Chu còn làm cho đại viện nở này nở mặt, giành được thủ khoa tỉnh, rất là ấn tượng.Tất cả mọi người đều nói giỡn, sinh nhật năm nay nhất định phải lấy chút may mắn năm trước của Mạnh Hành Chu để xung hỉ cho Hạ Tang Tử, xem thử cô có thể trở lại ngôi vị đầu bảng của khối hay không.Thành tích của Hạ Tang Tử luôn ổn định, nhưng ai ngờ lúc nghỉ đông năm đó, không biết thế nào mà mấy lần thi đều phát huy thất thường, thế là mọi người mới vỡ lẽ ra cả năm ngoái cô không lọt được vào top 20.Mọi người tiếc hận rất nhiều, lại phát giác tình lý bên trong.Hồi lớp 10 chia ban Xã hội và Tự nhiên còn làm cho người bố đang là nhà ngoại giao ở tận Đại sứ quán của Tây Ban Nha phải sợ hãi. Cuộc điện thoại từ nước ngoài gọi về không vì việc gì khác, quan tâm thì ít, mà chỉ nói cho cô biết rằng nhất định phải học ban Xã hội.Còn trăm ngàn lần dặn dò cô đừng bỏ tiếng Tây Ban Nha. Thi đại học thì phải nhớ vào Học viện Ngoại giao, để sau này còn kế thừa công việc của ông, thăng tiến và cúc cung tận tuỵ trên sự nghiệp ngoại giao.Hạ Tang Tử vẫn luôn nghe lời, lúc ấy không do dự cũng học ban Xã hội.Nhưng chỉ qua nghỉ hè lớp 11 thì không biết vì sao mà Hạ Tang Tử lại chết sống muốn chuyển sang ban Tự nhiên.Giáo viên khuyên trái khuyên phải nhưng cũng không làm cô thay đổi quyết định. Bố Hạ Tang Tử thì ở nước ngoài, cũng không quản thúc được cô nhiều, người duy nhất có thể khuyên cô cũng chỉ có hai ông bà Hạ ở nhà.Nhưng cố tình hai ông bà Hạ lại đều dung túng cho cháu gái, còn không phải chỉ chuyển sang ban Tự nhiên thôi sao, có gì to tát chứ.Tính tình ông Hạ cũng nóng nảy, bị giáo viên tới nhà hết lần này tới lần khác làm ông ấy phiền muốn chết. Sau đó, ông tự mình dẫn Hạ Tang Tử đến phòng hiệu trưởng, sau đó chỉ nói một câu ———“Cháu gái tôi chính là muốn học Lý, mấy người không cho thì tôi sẽ chuyển trường cho con bé.”Đây là mầm mống rất tốt của Bắc Đại Thanh Hoa, làm sao trường học có thể để nước phù sa chảy ra ngoài ruộng được. Vì thế, chuyện Hạ Tang Tử chuyển ban cũng rất nhanh giải quyết ổn thoả.Hạ Tang Tử cũng không thua kém. Thiếu một năm chương trình học, ngay từ đầu Hạ Tang Tử còn cố hết sức, nhưng chỉ mới nửa kỳ trôi qua mà cô đã từ đứng đầu ban Xã hội chuyển thành đứng đầu ban Tự nhiên.Giống như thiên tài như Mạnh Hành Chu, cả ông trời cũng đều thưởng cơm ăn.Tất cả mọi người đều nói vậy.Chỉ có điều việc “xung hỉ” này đã kích động Mạnh Hành Du không thôi. Cô ấy vung tay lên bao cả biệt thự ngoại ô để đãi khách.Biệt thự, máy tính, phòng trò chơi, phòng chiếu phim, karaoke đều có hết. Vào ngày tụ họp còn có cả đầu bếp lo cả món Tây lẫn món Trung Quốc, muốn ăn cái gì cũng có.Cả đám chơi cả buổi.Đến tối, cả đám nói giỡn muốn xem hai thọ tinh trao đổi quà nhưng bị Mạnh Hành Du ngăn lại.Nữ ma đầu nói: “Người ta tặng quà mà mấy người cũng bu xem, mấy người là bát quái tinh chuyển thế sao.”Mạnh gia trong đại viện rất có danh dự và uy tín, mỗi người đều nể mặt mũi của Mạnh Hành Du nên khi cô ấy lên tiếng thì cũng không ai dám cãi lại, thế là sôi nổi giải tán.Da mặt của Hạ Tang Tử mỏng, sau khi mấy người rời đi thì mới lấy quà của mình ra, là một cái mô hình máy bay và tàu thuyền số lượng có hạn.Mạnh Hành Chu luôn thích chơi mô hình, Hạ Tang Tử mỗi năm đều tặng.Nhưng mà Mạnh Hành Chu không thèm nhìn mà chỉ nói anh có việc, sau đó xuống lầu lấy chìa khoá lên xe rồi trực tiếp đi luôn.Ngày hôm sau về đại viện hỏi ông bà Mạnh mới biết hôm qua Mạnh Hành Chu đã bay về Lan Thị.Một ngày sinh nhật lại chia tay chẳng vui vẻ gì, nhưng ai nấy đều ngại mặt mũi hai nhà Mạnh Hạ nên không có ai dám hó hé gì.Quan hệ của Hạ Tang Tử với Mạnh Hành Chu từ hồi sinh nhật vẫn luôn căng thẳng tới bây giờ.Cô vẫn muốn tìm cơ hội hỏi cho rõ ràng, vì thế hôm nay gặp mặt, cảm xúc của cô liền dâng trào, cũng không thèm nói mấy câu mở chuyện mà tuôn hết mọi lời ra.Cô liên tiếp mang theo oán niệm chất vấn đánh thẳng vào Mạnh Hành Chu làm sắc mặt anh càng thêm trầm xuống, anh ngồi dựa vào ghế, ngay cả hô hấp đều nhỏ đến mức khó phát hiện.Sau khi Hạ Tang Tử xúc động xong thì thu tay lại, cô đứng ở đối diện anh, tim đập thật nhanh, chưa nói đến sợ hãi, chỉ là thật khẩn trương.Thật lâu sau.Mạnh Hành Chu nhấc chân lên, lấy huấn mũ trên mặt xuống rồi lưu loát đội lại trên đầu, anh đứng dậy nhưng cũng không nhìn Hạ Tang Tử mà lướt qua cô đi đến cửa, lạnh nhạt nói: “Anh còn có việc, đi trước đây.”Lòng Hạ Tang Tử chìm xuống, cô không do dự mà vọt tới trước mặt anh, sau đó dang rộng hai tay cản đường đi của anh, nhất định phải có được câu trả lời: “Không được đi. Mạnh Hành Chu, anh trả lời câu hỏi của em trước.”Mạnh Hành Chu đứng tại chỗ, vành nón che khuất nửa gương mặt anh. Đôi mắt hẹp dài mang theo vài phần tối tăm, giọng nói cũng không kiên nhẫn mà chỉ bình tĩnh nói: “Không trả lời được.”Đôi tay Hạ Tang Tử run nhè nhẹ, sắp chịu đựng không nổi, cô cúi đầu, tựa như lẩm nhẩm: “Có cái gì mà không trả lời được….”Mạnh Hành Chu kéo tay phải cô xuống, nhấc chân đi lên phía trước, cho tới khi gần tới cửa thì anh mới dừng lại, lạnh lùng bỏ lại một câu: “Bởi vì không muốn nói dối.”Hai tay Hạ Tang Tử rũ xuống, yếu ớt buông thõng hai bên, cô ngẩng đầu nhìn về phía cửa, cái mũi đau xót nhưng ngoài miệng vẫn không phục.Cô đi vào phòng, thấy cái ghế dựa vừa rồi Mạnh Hành Chu ngồi thì đá một cái cho hả giận.“Em nhất định phải làm cho anh không thể mở miệng.”——Hai ngày sau, tân sinh viên của Quân Y Đại đến báo danh.Hạ Tang Tử chuyển vào phòng kí túc xá, nói cũng trùng hợp, nữ sinh cô đụng phải ở hành lang hôm đó lại là bạn cùng phòng của cô. Là người địa phương Lan Thị, tên là Chu Xảo Tịch, học chuyên ngành Điều dưỡng.Sau khi báo danh, Hạ Tang Tử đi với bạn cùng phòng đến tiệm làm tóc bên ngoài trường để cắt ngắn. Cô gửi hình chụp cho gia đình và bạn bè xem, ông bà Hạ nhìn cũng tấm tắc khen, nói nhìn rất có tinh thần, nhìn rất có khí phách (*).(*) cụm từ gốc là “cân quắc bất nhượng tu mi”. “Cân quắc” chỉ phụ nữ, còn “tu mi” có nghĩa là đàn ông theo cổ đại, nói chung có nghĩa là “phụ nữ không hề thua kém đàn ông”.Mạnh Hành Du thì tương đối gay gắt hơn, nói cô như quái vật tóc ngắn, cứ như tomboy, chẳng nữ tính tí nào cả. Còn Mạnh Hành Chu thì từ sau lần gặp trước, đã vài ngày không liên lạc.Hai trường thường ngày cũng không cho phép sử dụng điện thoại, cũng không được tự do ra vào, cho dù hai trường ở cạnh nhau nhưng Hạ Tang Tử vẫn không tìm được cơ hội để gặp anh.Khoá quân huấn cho tân sinh viên của Quân Y Đại đều được thực hiện trong khuôn viên trường, hoặc ở cơ sở huấn luyện ở Quốc Phòng Đại bên cạnh. Tân sinh viên năm nay lại không được may mắn cho lắm, vừa lúc hai cơ sở của trường đều đang sửa chữa, tài nguyên