Mười giờ sáng.
Căn phòng của Lộ Du Mộc đều được ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi, tia nắng chói lọi qua ô cửa sổ nhỏ xuyên thẳng vào mặt Du Mộc.
Bên ngoài mặt trời đã lên tới đỉnh núi nên tia nắng có chút gay gắt.
" Đừng! Đừng mà...!Doãn Cung, dừng lại.
Dừng lại đi...!Lục Doãn Cung...!đau! đau quá...!huhu...!mau dừng...!á!?...!"
Tiếng gọi của Lục Doãn Cung vang bên cạnh tai Lộ Du Mộc, nghe có chút gấp gáp.
Lộ Du Mộc có vẻ đang gặp ác mộng, mi tâm nhăn lại, cái đầu liên tục lắc cùng với hai bàn tay không ngừng siết chặt.
Miệng cô nói mớ và không ngừng gọi tên Lục Doãn Cung với những câu cầu xin hắn dừng lại.
Lục Doãn Cung đang ngủ say giấc thì cạnh tai bỗng có tiếng nói rí réo liên tục, hắn nhíu mày tức giận rồi mở mắt thì nhìn thấy Lộ Du Mộc đang gặp ác mộng.
Lục Doãn Cung thấy vậy liền không ngừng gọi tên cô để cố đánh thức nhưng lại không được, hắn thấy vậy liền tức giận mà gọi lớn tên cô.
Nghe giống như đang mắng chửi nhưng lại có hiệu quả.
Quả nhiên tiếng gọi lớn của hắn làm Du Mộc bàng hoàng tỉnh giấc.
Lộ Du mộc bị cơn giật mình làm cô ngồi bật dậy, mồ hôi đầm đìa.
Đôi mắt vẫn còn lộ rõ sự sợ hãi do cơn ác mộng để lại.
Bỗng Du Mộc đưa tay ra sau chạm vào lưng rồi phát ra tiếng kêu "Á!" Du Mộc nhíu mày.
Đêm qua cô liên tục bị Lục Doãn Cung hành hạ, thậm chí cô bị ngất xỉu hắn cũng không tha lên giờ lưng và eo của Du Mộc đều bị đau nhói.
Phần bụng dưới thì gần như là bị tê liệt, liên tục bị nhức và đau ở âm đ*o.
Lục Doãn Cung đúng là một tên ác ma bạo lực.
Đến cả ngủ cô cũng mơ thấy ác mộng.
Nghĩ đến những chuyện xảy ra vào đêm qua, Du Mộc bất giác đỏ mặt, Du Mộc nhìn xuống người vì cảm thấy có thứ gì đó mát mát.
Phía dưới, cô không hề mặc bất cứ một bộ đồ nào, không mảnh vải che thân.
Du Mộc chỉ hơi đỏ mặt, cô cũng chẳng hét toáng lên vì xấu hổ hay cũng chẳng kéo chăn lên che.
Hôm qua đụng chạm thân thể nhiều như vậy, những thứ hắn muốn thấy đều được thấy rõ, có che đậy cũng vô tích sự.
Nhìn sang bên cạnh thì liền đụng trúng ánh mắt lạnh lùng của Lục Doãn Cung, cả người hắn cũng trần như nhộng không khác gì cô.
Vậy mà hắn tỏ vẻ thản nhiên như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Du Mộc nhíu mày, cô trừng mắt nhìn hắn.
" Lục Doãn Cung, tại sao anh lại làm vậy với tôi? Chẳng phải anh ghét chạm vào phụ nữ sao? "
Du Mộc tiếp cận Doãn Cung vì nghe danh hắn cực kì độc ác và không cho phụ nữ tới gần.
Sau khi tiếp cận thì cô thấy hắn thậm chí còn độc ác và tàn nhẫn hơn cả lời đồn.
Nhưng tin đồn về không cho phụ nữ tới gần thì có vẻ không đúng, rõ ràng cô có thể tới gần hắn.
Lâu dần thì cô cố tình đụng chạm vào người hắn để xem phản ứng.
Kết quả thì hắn chỉ trừng mắt và lộ ra sát khí, dần dần thì để cô đụng chạm thoải mái một chút mà không tỏ ra tức giận.
Nhưng có một số cô gái đụng chạm vào hắn thì hình như đều bị hắn cho người âm thầm xử lý.
Có vẻ như Lộ Du Mộc là ngoại lệ, nhưng hình như hắn vẫn ghét tự tay mình chạm vào phụ nữ.
Vậy mà hôm qua hắn lại đè cô ra cư.ỡng hiếp, ép Du Mộc làm cảnh giường chiếu với hắn.
Du Mộc không quan tâm lần đầu dành cho ai, nhưng cô không muốn lần đầu của mình bị