Sáng hôm sau, chỉ mới hơn năm giờ nhưng trời lại rất mau sáng, vì là mùa hè và thôn làng lại ở gần vùng núi, gần mặt trời lên trời nhanh sáng cũng là chuyện bình thường.
Mới hơn năm giờ nhưng dân làng đã dậy hết và cùng nhau ra cách đồng hoa để làm, mưa đã ngớt từ lâu, vì mới rạng sáng lại vừa mưa lên trời khá mát, cứ thế mà chim chóc ùa về một bầy mà hót líu lo.
Ong bướm thì bay lượn khắp cánh đồng hoa để hút những mật còn đọng lại trên những giọt nước.
Ở phía ngoài cổng ngôi làng lúc bấy giờ.
Vài thanh niên mặt mày xanh xao ủ rũ, đôi mắt đen ngòm như mắt con gấu trúc, người lả lướt như mất sức.
Nhìn biết ngay là họ đã thức trắng cả đêm.
Nhìn thấy ông lão trưởng làng đang đi tới, họ liền lắc đầu ra ám hiệu, ông lão thấy vậy vẻ mặt liền trở nên thất vọng.
Thật ra nhóm thanh niên kia cả đêm không nằm ngủ là do họ đang canh chừng Du Mộc.
Cứ ba tháng là Du Mộc sẽ ở đây ba ngày, sau ba ngày cô liền biến mất.
Ban đầu dân làng nghĩ sáng sớm cô đã rời đi khi bọn họ còn đang ngủ, nhưng có một lần một thanh niên trong làng vì thất tình nên cả đêm đã trốn ra bờ hồ sen gần căn phòng gác xép mà Du Mộc ngủ.
Anh ta cứ ngồi đó cả đêm mà ngắm nhìn chậu hoa trước cửa phòng của Du Mộc.
Hôm đó là ngày thứ ba, ngày cuối cùng mà Du Mộc ở đây, tiện thể anh theo dõi luôn xem cô sẽ rời đi lúc mấy giờ.
Theo dõi đến sáng hôm sau mà không thấy cửa phòng mở bất cứ lúc nào lên anh tưởng Du Mộc lần này không rời đi nữa, ai ngờ cô không có trong phòng.
Cũng chẳng thấy cô ra ngoài, anh liền đem chuyện này kể cho trưởng làng.
Từ đấy trưởng làng luôn cho người canh chừng cửa phòng của Du Mộc, có người canh ở cổng làng, cuối làng, giữa làng.
Nhưng vẫn không ai thấy cô ra khỏi phòng, khỏi cổng mà chỉ biết hôm sau liền bốc hơi khỏi thế giới.
Một số người còn nghĩ Du Mộc là hồn ma trinh nữ.
Mặc dù cũng có vài lần trưởng làng hỏi cô về chuyện đó nhưng Du Mộc đều lảng tránh.
Ở một nơi khác lúc bấy giờ.
Trong một căn phòng rộng lớn của một tòa cao ốc lớn nhất thành phố Thượng Hải Trung Quốc.
Một người đàn ông khá cao to, khung ngực rắn chắc với bờ vai rộng, mái tóc đen được trẻ làm hai, đồng tử mắt có màu đỏ rực như máu, sống mũi cao, mặc bộ vest sang trọng, cà-vạt thắt gọn gàng.
Gương mặt góc cạnh, nhìn hắn rất giống con lai.
Căn phòng mặc dù rất sáng sủa nhưng không gian lại rất âm u, bá khí tàn bạo của người đàn ông kia toả ra khắp căn phòng.
Ánh mắt sắc bén như dao nhìn vào ly rượu vang như muốn một tay bóp nát nó, trông giống như hắn đang tức giận chuyện gì đó.
Hắn đến gần cửa kính, mắt nhìn xuyên qua cửa kính rồi đảo một vòng nhìn quanh thành phố.
Đứng từ đây có thể nhìn rõ mồn một thành phố bên ngoài chuyển động ra sao.
Hắn rút di động ra, gọi một cuộc gọi đi.
Chỉ vài giây sau đã có người nhấc máy, hắn lạnh giọng nói có chút đay nghiến:
" Tìm thấy chưa? "
Đầu dây bên kia nghe xong nhanh chóng đáp lại: " Ông chủ Lục, tôi đã điều tra tất cả từ thôn làng đến xóm nhỏ, tất cả các thành phố trong