CHƯƠNG 14: KHÍ THẾ ĐÀN ÁP
Lư Phương bĩu môi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giọng điệu Chúc Gia Âm không có chút tôn trọng gì cả, cho dù bây giờ hai người đã không còn thân thiết nữa, nhưng dù sao bà ta cũng là bề trên nuôi dưỡng Chúc Gia Âm 8 năm.
Trông cô không có lễ phép thì thôi, ngay cả nhìn cũng không nhìn, chỉ chăm chăm nhìn Chúc Phi, có ý gì đây?
Đúng là vô giáo dục!
"Dì đến xem nhà. Điều kiện ở ký túc xá không tốt, Phi Phi hơi nhạy cảm."
Lư Phương ngạo mạn, quét mắt nhìn Chúc Gia Âm.
"Dì là . . . . . . . . . . vốn định sẽ mua hẳn một căn nhà. Nhưng mà Phi Phi yêu cầu phải tiết kiệm nên thuê thôi cũng được."
Ý của bà ta là nhà Chúc Gia Âm không có tiền còn ra ngoài thuê nhà, không có nhiều tiền còn xa xỉ.
Nhìn Chúc Phi đi, có hiểu biết lại còn tiết kiệm, con bé không chịu được điều kiện tồi tệ của trường, bị dị ứng mới chuyển ra ngoài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Vâng."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên mặt Chúc Phi quả thật là có vài vết đỏ nho nhỏ, nhìn không rõ, Chúc Gia Âm cũng lười nói.
Lại đổi chủ đề, cô cười như không cười, rướn lông mày: "Cái khu này toàn là nhà tái định cư. Chủ đầu tư sẽ ủy thác cho bên quản lý rất nhiều nhà, nên không thể bán lẻ cho dì được."
Lư Phương nhất thời không nén được cơn tức, đang muốn đi gọi anh chàng chủ nhà lên chất vấn, Chúc Phi lại ngăn bà lại.
"Mẹ, chủ nhà lên trễ chút thôi, mẹ đừng giục."
Cô ta quay người nói với Chúc Gia Âm: "Nghe nói căn nhà này có vị trí đẹp nhất, chúng tôi có thể vào xem không?"
Chúc Gia Âm còn chưa trả lời, anh chàng chủ nhà đã tới, chấp tay xin lỗi.
"Thật sự xin lỗi, làm phiền em rồi. Bọn họ cứ kiên quyết muốn xem mấy căn . . . . . . . . ."
"Không sao, cứ tự nhiên."
Thấy anh chàng chủ nhà thở hồng hộc, thái độ cũng tốt, Chúc Gia Âm cười nền nã, nghiêng người tránh ra.
Lư Phương dựa vào khung cửa, quan sát bố cục bên trong căn nhà, hài lòng nói: "Căn nhà này quả thật tốt hơn căn trước, tiền thuê thế nào?"
"Nhưng em gái này đến trước, chúng tôi đã nhận tiền cọc rồi."
Anh chủ nhà xoa tay, có chút khó xử.
Chúc Phi dịu dàng nói: "Đã nhận cọc . . . . . . . . . . . Vậy đã chính thức ký hợp đồng chưa?"
Giọng nói của cô ta rất nhẹ nhàng, lời nói lại rất sắc bén.
"Tôi rất thích căn nhà này. Anh ra giá đi, tiền cọc tôi có thể bồi thường thêm."
Ánh đèn trong hành lang hơi tối, nhưng lại một chút ánh sáng nhè nhẹ lại chiếu lên một bên mặt của Chúc Phi, thanh nhã động lòng người giống như đóa bạch lan dưới ánh trăng.
Anh chàng chủ nhà bắt đầu nói lắp bắp.
"Chuyện . . . . . . . . chuyện này . . . . . . không phải vì vấn đề tiền đặt cọc . . . . . . ."
"Không cần phải nói nhiều lời như vậy."
Lư Phương đã nhịn đủ cơn gió lạnh ở hành lang, trách móc: "Cậu không ra giá được. Vậy 8000 một tháng thế nào? Phi Phi thích là được, tôi cũng không đắn đo về giá cả."
Tăng giá cao như vậy cũng khùng quá.
Trong lòng Chúc Gia Âm cảm thán.
Người có tiền tiêu hoang phí. Mặc dù số tiền này trước kia trong mắt Chúc Gia Âm chỉ là hạt cát trong sa mạc, nhưng bây giờ cô đã hiểu cuộc sống người bình thường rất khó khăn rồi.
Thuê nhà 8000 một tháng?
Gần gấp 4 lần giá thị trường, tương đương với thu nhập một tháng của vợ chồng Vương Tuyết Mai.
Số tiền này nếu ở nơi xa xôi một tí thì thuê được cả biệt thự chứ chẳng đùa. Chúc Gia Âm tin khu vực gần trước không phải là không có nhà phù hợp hơn, nhưng bọn họ lại cứ muốn ở đây . . . . . . . . .
Rõ ràng là mẹ con Chúc Phi ghen tức cô, không thể không đá cô ra khỏi nhà này.
Tiền thuê nhà cao hơn hẳn giá thị trường, lại không hợp đồng pháp