CHƯƠNG 13: NIỀM VUI BẤT NGỜ
Thấy vị khách không mời mà đến này, Chúc Gia Âm vô cùng ngạc nhiên, ngơ ngác đứng yên tại chỗ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng một trong một ngoài, cứ đứng ở đây kì kèo thì cũng rất kỳ, cô vẫn phải nghiêng người, mời Đoan Mộc Nguyên vào.
"Ngọn gió nào đưa anh đến đây thế? Anh cứ đi thẳng vào đi, em chưa chuẩn bị dép đi trong nhà cho khách. . . . . . . . . . ."
"Vậy anh không khách sáo nữa."
Đoan Mộc Nguyên khẽ gật đầu. Không chỉ mình anh vào mà theo sau còn có hai trợ lý, họ mang túi to túi nhỏ đồ ăn vặt và nước uống, ra ra vào vào cả bốn năm lượt vẫn chưa xong.
Chúc Gia Âm nhìn đống đồ chất thành núi, không dám tin: "Những thứ này . . . . . . . . . lẽ nào mua cho em hả?"
Nhiều đồ như thế này xếp gọn vào thì đủ để mở một cửa hàng tạp hóa nho nhỏ.
"Cho em hết đó. Xem như đền cho em chai coca hồi sáng."
Đoan Mộc Nguyên bình thản trả lời, tự thăm quan rồi tìm chỗ ngồi xuống.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng mà, anh nhìn một vòng, căn phòng rộng rãi nhưng chẳng có chỗ nào ngồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cũng đành chịu. Thời gian nghỉ ngơi hằng ngày của Chúc Gia Âm có giới hạn, chưa thể sắp xếp được thiết bị đồ dùng trong nhà. Vì vậy, trong phòng chỗ có thể ngồi chỉ có hai cái ghế tựa ở bộ bàn ăn.
Đoan Mộc Nguyên có vẻ tức giận, hiển nhiên anh rất không hài lòng với nơi ở hiện tại của Chúc Gia Âm.
Ở đây quá đơn giản!
Đoan Mộc Nguyên biết được chuyện xảy ra ở ký túc xá là do Tần Thanh nói. Mặc dù, thực nghiệm Thanh Nhai là trường hạng nhất, nhưng vẫn có không ít người kiểu nịnh nọt người có địa vị cao, ức hiếp người có địa vị thấp, nên xảy ra nhưng chuyện này cũng rất bình thường.
Nhưng điều mà anh không ngờ được là dù Chúc Gia Âm lùi một bước, dọn ra khỏi ký túc xá và thuê nhà bên ngoài ở, còn ở một căn nhà nát chỉ một phòng, trong nhà lại chẳng có thứ gì.
Tình tình cô như vậy sao?
Lúc đặt điện thoại xuống, trên mặt Đoan Mộc Nguyên như phủ một màn sương lạnh.
Chúc Gia Âm trong ấn tượng của anh thông minh như vậy, kiêu ngạo như vậy.
Ngày đầu tiên chuyển lớp, anh còn tưởng Chúc Gia Âm biết việc thầy Từ bị nhà họ Chúc mua chuộc, thành thật chọn lớp bình thường để mình có thể có được công bằng và không gian. Vì vậy anh cũng không nhúng tay vào.
Nhưng mà chuyện ở ký túc xá nữ lại vượt xa dự đoán của anh.
Có lẽ Chúc Gia Âm cũng không muốn vào lớp bình thường . . . . . . . . . . chỉ là cô bây giờ không có năng lực, cũng không có sức mạnh để tranh giành với người ta.
Sau khi rời khỏi nhà họ Chúc, Chúc Gia Âm cứ để mặc cho người ta bắt nạt vậy sao?
Nghĩ đến đây, Đoan Mộc Nguyên mất hết thiện cảm với người nhà Chúc Phi, ánh mắt anh nhìn về Chúc Gia Âm càng thêm hấp dẫn, có sự đồng cảm mà ngay cả anh cũng không nhận ra.
Con người này thật kì lạ . . . . . . . . . anh đặc biệt đến tặng đồ ăn cho mình?
Chúc Gia Âm nghĩ thầm trong bụng, cố gắng tránh né ánh mắt của anh, xoay người đi đến nhà bếp lấy chén đũa.
Người đến nhà đều là khách, nể mặt anh đến còn mang theo quà, cô vừa kéo ghế ngồi vừa nhanh nhẹn chia đôi phần mì vừa nấu xong.
"Xin lỗi anh, chỗ em không có gì để đãi cả. Anh vẫn chưa chưa gì phải không? Vậy ăn chút mì nhé?"
". . . . . . . . . . . . . . Ừm."
Đoan Mộc Nguyên lập tức cởi áo vest đưa cho trợ lý.
Hôm nay Chúc Gia Âm nấu mì trộn dầu, ớt đỏ au vô cùng thơm trộn thêm dầu nóng, gia vị tươi ngon, bắt mắt ở phía trên sợi mì trắng dài, hương thơm xông vào mũi.
Cùng với các