Lời nói vừa dứt, tất cả mọi người có mặt ở đó đều được một phen kinh ngạc.
Xuất hiện một đại tiểu thư nhà họ Đới đã khiến cho họ phải mở mang tầm mắt.
Vậy mà bây giờ, lại còn có đại nhân vật lớn nào mà đến cả người của Đới gia cũng không dám động vào… Xem ra, kịch hay thì vẫn còn dài lắm.
Đới Hân Hân nghe xong thì sắc mặt trở nên tái mét.
Cô ta không nghĩ tới, việc làm của mình vậy mà lại gây ra hoạ.
Tống An Hạo chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này một cách dễ dàng được.
Nếu bây giờ không đáp ứng yêu cầu đó thì cả hai người đều khó mà sống yên.
Nhìn bộ dạng thất thần của hai người trước mặt, anh lại chỉ cảm thấy vô cùng buồn chán.
“Sao hả? Rốt cuộc là có quỳ hay không?”
“Tống tổng! Tôi biết mình sai rồi, xin anh giơ cao đánh khẽ…”
“Cũng được thôi! Nếu như không quỳ thì tôi sẽ nói chuyện với anh trai của cô vậy.”
“Anh…”
Khí thế này rõ ràng là đang ép buộc.
Ý là nói nếu như không làm theo thì anh sẽ lấy chuyện này ra nói lại với người làm chủ nhà họ Đới.
Thẩm Thiên Nam vẫn luôn giữ im lặng, bây giờ lại đột ngột lên tiếng.
“Được! Tôi quỳ.”
“Thiên Nam…”
“Hân Hân! Chuyện này có liên quan đến lợi ích của tập đoàn, liên quan đến em.
Cứ xem như anh vì em mà hy sinh một chút thì cũng có sao đâu.”
“Thiên Nam! Xin lỗi.”
“Ngốc quá, chỉ cần là vì em thì anh đều sẽ nguyện ý mà làm.”
Đới Hân Hân bị mấy lời ngọt ngào của hắn làm cho cảm động rồi.
Cô ta chắc chắn không biết rằng, tất cả mọi chuyện mà hắn làm đều chỉ vì lợi ích cá nhân của hắn mà thôi.
Hơn ai hết, Thẩm Thiên Nam biết rất rõ.
Nếu như ngày hôm nay, anh không làm theo ý của Tống An Hạo thì dự án quan trọng kia chắc chắn là không cần phải bàn đến nữa.
Nếu như để Đới lão gia biết được, hắn và Đới Hân Hân gây ra chuyện tày trời như thế này thì tương lai của hắn, chắc chắn là tiêu rồi.
Vậy cho nên, hắn thà chịu đựng sự sỉ nhục của người khác thì cũng tuyệt đối sẽ không lấy tương lai của mình ra đặt cược.
Vì sao ư? Vì trên đời này, người có tiền thì mới được người ta tôn trọng.
Sau khi nói mấy lời đường mật với Đới Hân Hân, hắn đi đến trước mặt Tâm Di.
Hắn im lặng nhìn cô một lúc rồi không chút chần chừ mà quỳ xuống trước mặt cô.
“Cô Diệp! Xin lỗi! Là vợ tôi không hiểu chuyện nên đã đắc tội cô.
Cô đại nhân đại lượng, xin cô hãy tha thứ cho chúng tôi.”
Tâm Di cũng bị một màn này làm cho sợ rồi.
Lúc mới quen Thẩm Thiên Nam, cô luôn thấy anh ta là một người rất tốt.
Cho đến khi anh ta phản bội cô, rồi bây giờ là vì sự uy hiếp của Tống An Hạo mà sẵn sàng quỳ xuống dưới chân cô.
Quả nhiên, sức mạnh của đồng tiền có quyền lực vô cùng ghê gớm.
“Tâm Di! Nể tình chúng ta đã từng quen biết, cô… bỏ qua cho chúng tôi lần này đi có được không?”
Tâm Di nhìn bộ dạng giả tạo của anh ta mà chỉ cảm thấy vô cùng kinh tởm.
Bước lùi về sau một bước, cô nhỏ giọng nói.
“Anh đưa cô ta đi đi.
Tôi không muốn nhìn thấy các người thêm một lần nào nữa.”
“Tâm Di! Cảm ơn, cô thật