*Chiều hôm đó, sau khi nhận lại ví tiền và chứng minh thư về, Quý Lam lại "sung quỹ" cho Huỳnh Nhã Nhã hai cái thẻ ngân hàng, còn tiền mặt trong ví thì hắn giữ dùng.Lúc hắn đưa hai cái thẻ kia cho Huỳnh Nhã Nhã thì vẻ mặt của cô có chút khó có thể diễn tả. Nó cứ nhăn lại kiểu như *mày bị điên à* hay đại loại thế.Quý Lam lại tiếp tục "thành thật khai báo" chuyện tổng số tiền trong hai cái thẻ kia cộng lại cũng được gần tỷ.Huỳnh Nhã Nhã lúc này đã triệt để rơi vào trạng thái *iêm quay cuồng, trong mơ hồ!* ...Không lẽ dạo này trở thành đứa phá gia chi tử lại dễ dàng như vậy sao?Ăn không, ngồi rồi, chơi khỏe, ngủ ngon, chỉ đơn giản là đầu thai vào chỗ tốt thôi cũng có tiền như thế?Sao kiếp trước cô cũng được đầu thai vào nhà giàu mà khác biệt to lớn thế này? Hắn đưa tiền cho cô tùy tiện như vậy, không sợ cha hắn đang trên giường bệnh lại phải bật dậy tát mặt hắn sao!Không được rồi! Trai này nuôi hơi khó._______Cứ thế lại qua hai ngày sống nhàn nhã của hai kẻ trạch nam - trạch nữ. Sống cùng một căn nhà, nhưng người thì úp mặt vào máy tính, kẻ thì tự bế trong phòng ngủ. Ngoại trừ lúc ăn cơm ra thì chẳng ai chịu mở miệng ra nói chuyện cả.Có một số lúc Huỳnh Nhã Nhã cảm thấy Quý Lam hay lén nhìn cô, lúc cô ngước mắt lên thì hắn lại dời mắt xem tivi, xem điện thoại.Ở nhà cô không trang điểm mà! Đâu có bị trôi phấn hay lem son gì? Ăn xong cũng rửa mặt súc miệng đầy đủ, chắc chắn cũng không bị dính trên mặt.Mãi đến giữa trưa, Huỳnh Nhã Nhã nhấn phím enter một cái thật mạnh, cảm thán: "Trời ạ! Cuối cũng xong!"Âm thanh lớn đến mức Quý Lam giật mình tỉnh dậy từ trên ghế sofa. Hắn nhớ là ban nãy hắn còn đang lướt xem bộ sưu tập thời trang mới của Simonarry, sau đó thì lướt đến ngủ quên mất. Hắn dụi mắt mơ màng nhìn sang cô, hỏi: "Xong cả rồi sao?""Ừ! Xong rồi. Để tôi in ra đã."Trong phòng ngủ của Huỳnh Nhã Nhã có một gian thư phòng nhỏ được ngăn cách với giường ngủ bằng một bức tường chắn. Do công việc trước đó của nguyên chủ nên máy in và máy photo cũng có sẵn trong thư phòng.Huỳnh Nhã Nhã in ra tổng cộng ba bản sao. Vì số lượng trang khá nhiều nên phải in hơi lâu.Lúc đợi cô đi in kịch bản, Quý Lam mơ mơ hồ hồ gửi tin nhắn cho Dư Cảnh, bảo anh ta kêu tên đạo diễn trước kia đã chuẩn bị đến nhà Huỳnh Nhã Nhã, rằng hắn có chút việc cần nhờ.Huỳnh Nhã Nhã mang mấy xấp tài liệu ra, đặt lên bàn rồi rót một ly nước uống. Kịch bản phim đã chuẩn bị xong, bây giờ phải bán kịch bản và tìm đạo diễn hợp tác. Cô uống hết ly nước, thấy Quý Lam ngồi đối diện cô đang nhìn chằm chằm điện thoại, cô để ly thủy tinh về trên khay: "Anh đang làm gì thế?"Quý Lam ngước mặt lên nhìn cô, hơi trầm mặt. "Cô muốn tìm đạo diễn nào để hợp tác?"Huỳnh Nhã Nhã lắc đầu. "Tôi chưa biết. Tùy tiện tìm thì không đáng tin cậy, tìm ông lớn thì lôi kéo không nổi.""À... Vậy, cô biết Trịnh Quang không?" Quý Lam có nói chuyện có hơi khó khăn: "Tôi nhờ Dư Cảnh liên hệ được với anh ta, tình cảnh hiện tại của Trịnh Quang tôi cũng không biết ra làm sao, nhưng anh ta đồng ý xem kịch bản của cô."Huỳnh Nhã Nhã rơi vào mơ hồ. Trịnh Quang