Khí trời ban đêm thật mát mẻ. Khung cảnh thành phố khi đêm xuống chỉ có thể dùng "phồn hoa" hai chữ miêu tả mà thôi. Ban ngày,những tòa nhà chọc trời nằm sát nhau thay nhau tỏa nhiệt, biểu thị đây là nơi sầm uất. Tới khi bóng tối bao phủ, khi thành phố lên đèn; đèn đường, đèn ô tô xe cộ rồi những bảng hiệu lấp lánh đủ màu sắc thì nó mới trở thành một thành phố phồn hoa ---- bận rộn mà xa hoa.
Thấm Nhã đã quen với những buổi tối và cuộc sống như vậy. Với người khác có lẽ nó náo nhiệt, nhưng có người thì lại không. Cô có lẽ trời sinh tình duyên mỏng, đối với song thân qua đời từ lúc nhỏ hầu như không có ấn tượng, cùng với tính tình lãnh đạm, có tự chủ, thích đơn độc một mình, trong cuộc sống sinh hoạt ít khi có náo nhiệt rộn ràng.
Trước nay cô luôn vùi đầu vào công việc, tan sở lại một mình lẻ bóng về nhà. Cô trước kia hưởng thụ cuộc sống tự do đơn độc không bị quấy nhiễu, chưa từng trải qua cảm giác náo nhiệt nên cũng không cảm thấy cô đơn tĩnh mịch gì. Nhưng bây giờ đã khác, cuộc sống của cô lại có thêm một tiểu quỷ suốt ngày quấn quýt. Y Nặc Mễ đúng là mẫu tình nhân lén lút tốt nhất, mỗi ngày đều làm cho bạn cảm nhận được sự yêu thương chân thật ------ lúc thoải mái nằm trên giường có người bầu bạn, tốn hết tâm tư trên chọc ngươi vui vẻ, đem những chuyện thú vị cùng ngươi chia sẻ.
Tuy tiểu quỷ kia hầu như toàn làm ra những hành vi quái dị, làm người khác dở khóc dở cười nhưng khi nhớ tới, khóe miệng cô không khỏi nhếch lên một nụ cười nhẹ, thong thả mở cửa đi vào nhà.
"Tiểu Mễ?"
Trong nhà không có người, ngược lại Thấm Nhã vừa đẩy cửa phòng ra, liền thấy được một con mèo cam đang nằm trên ghế salon nghe thấy động liền biến thành quyển note hình mặt mèo.
Thấm Nhã cầm quyển note lên, trên đó viết: "Tiểu Mễ không có ở nhà, meow."
"Em ấy đi đâu?" Thấm Nhã chau mày, hoàn toàn không để ý đến mèo nhỏ nhất quyết giả chết trước mặt cô.
Giả chết quyển note liền duỗi ra móng mèo, viết viết rồi giơ lên một tờ giấy khác: "Không thể tùy tiện nói cho mẫu nhân tung tích của chủ nhân, meow."
"Ngươi không nên nói như vậy với ta a." Thấm Nhã hai tay khoanh trước ngực, hình tượng nữ vương cao ngạo lạnh lùng bộc lộ 10 phần.
Quyển note hình mèo bị khí thế áp bách cẩn thận nhích nhích từng bước, sau đó lại động một chút ghi ghi cái gì đó ---- trên mặt giấy liền vẽ một cái mặt mèo đang ngây ngô cười.
Thấm Nhã dứt khoát không thèm để ý tới tên mèo nhỏ này nữa, quay người trở về phòng, Orange thấy Thấm Nhã không để ý đến mình liền nhảy xuống ghế đi theo đuôi, ở dưới chân Thấm Nhã quấn quanh, thuận tiện đem hành tung của chủ nhân bán ra: "Tiểu Mễ đi về trang viên trên núi a meow."
Lại đi lên núi? Thấm Nhã dừng bước. Khoảng thời gian này Y Nặc Mễ. . . giống như rất thường đi tìm Chu Duẫn Văn và Phương Tiêu Quân. Tiểu quỷ này tính tình thích tự ý làm không thèm để ý người khác, nhưng lúc này cứ hai ba ngày lại đi, em ấy và Phương Tiêu Quân chả lẽ có nhiều chuyện để nói đến như vậy sao?
Thấm Nhã vì thế mà cảm thấy có chút không thoải mái, đôi con ngươi xinh đẹp sáng lên, trong đó hiện lên vài phần trong trẻo lại vài phần lạnh lùng. Cô không thèm nhiều lời với Orange nữa, quay người cầm lấy chìa khóa xe đi ra ngoài.
Đây là lần thứ hai Lý Cường đi đến khu trang viên tư nhân nghiêm cấm người lạ này. Hắn đã là cảnh sát hình sự hơn hai mươi năm, nhưng chưa từng có lúc nào giống như lúc này đi ra ngoài vào buổi tối mà không đem theo vũ khí, bởi vì hắn biết bất kỳ loại vũ khí nào cũng sẽ trở nên vô dụng, bởi vì người hắn tìm là ---- Quỷ hút máu.
Biệt thự và sân vườn, nơi nào cũng xa hoa, chỉ là bốn phía đều không có lấy một ngọn đèn cho nên căn phòng lớn thoạt nhìn trống rỗng này càng thêm quái dị. Lý Cường nương theo ánh trăng đến một cái đại sảnh hoa lệ, Quỷ hút máu quả nhiên vẫn ở chỗ này, bởi vì hắn phát hiện cái bình hoa cổ hắn làm vỡ lúc trước đã được thay bằng một cái ngà voi điêu khắc.
"Con người dám xông vào địa bàn của Huyết tộc, chỉ có thể dùng máu hiến tế cầu khẩn chủ nhân tha thứ, nếu không, sẽ bị coi là kẻ xâm lược, giết." Một âm thanh âm lãnh mang theo một phần tà ác.
"Y Nặc Mễ, ngươi không nên gây thù với tôi. Chu Duẫn Văn, Phương Tiêu Quân, hai người đi ra! Những lời kia. . . cho dù là giả hay thật, hai người cũng đi ra gặp tôi." Lý Cường lớn tiếng.
Đèn liền sáng lên, Y Nặc Mễ đột nhiên xuất hiện trước mặt Lý Cường, Quỷ hút máu luôn có tốc độ rất nhanh, mà Lý Cường cũng là một cao thủ thể thuật, cảm thấy Y Nặc Mễ muốn tập kích hắn, liền lách người một cái, tránh được sự khống chế của Y Nặc Mễ, đưa tay nắm lấy cổ tay của nàng.
Thân thủ không tệ nha. Y Nặc Mễ rút tay về, liếm liếm miệng: "Gọi hai người đó làm gì, ngươi tìm quỷ hút máu nói chuyện phiếm?"
Quỷ hút máu cười đểu, làm cho Lý Cường nhất thời im lặng. Dừng vài giây rồi mở miệng: "Tôi điều tra được một việc, tin chắc đối với mấy người rất có lợi, liên quan đến Tào Bằng và Dracula."
"Cho ngươi 1phút nói rõ, nếu ta không thích thì đừng trách ta vì sao không chào hỏi trước." Tự tiên xông vào chỗ của nàng, không kính dâng máu, như thế nào không có lỗi với sự uy nghi cao quý của nàng chứ. Quỷ hút máu trong đầu toàn ý xấu.
"Về Tịch, tôi biết rõ mấy người có chuyện giấu diếm tôi, máu của Tịch đã lôi kéo ngươi và Chu Duẫn Văn, Tiêu Quân còn có Tào lão đại, và gút mắc với Dracula."
"Cô gái của ta ta sẽ tự bảo vệ." Y Nặc Mễ dứt khoát, khí suất vô cùng.
"Ngươi có thể dùng sức mạnh bảo vệ cô ấy, nhưng ngươi không biết xã hội loài người so với ngươi tưởng tượng còn phức tạp hơn rất nhiều, sức mạnh không quyết định tất cả!" Lý Cường đã từng phải đối đầu với tội phạm nguy hiểm nhất quốc tế, đựng chạm tới những quy tắc đen tối nhất trong xã hội nên hắn biết rõ quy luật này.
"Tôi phải nhắc nhở mấy người, Tào Bằng là một tên rất giảo hoạt, hắn lúc này không có xuất thủ không có nghĩa là chúng ta an toàn. Chuyện liên quan đến Thấm Nhã cũng không thể thiếu cảnh giác. Còn có tên Dracula đuổi giết Tiêu Quân, tôi điều tra được, hắn sỡ dĩ có thể giải trừ hôn mê đạt được trọng sinh là vì thời kỳ quân phiệt hỗn chiến, một nhóm quân phiệt chuyên trộm mộ hoàng gia, Chày Kim Cương cũng chính lúc đó xuất hiện. Về sau vật đó được coi như tôn giáo vật thánh được kính hiến cho người đứng đầu chủ nghĩa phát xít, cuối cùng qua nhiều năm bị người cất giữ, hiện nay đang nằm trong tủ bảo hiểm bảo mật an toàn nhất thế giới. Thứ này có thể khống chế được Dracula, vậy thay vì tốn hết tâm tư trốn hắn, không bằng liền hợp lại chế ngự hắn. Lý mỗ tôi