Ngày hôm sau, Phó Vị Vũ trở về đoàn làm phim như bình thường, tựa như tối ngày hôm qua chưa từng xảy ra chuyện gì cả.
Vì để trống hai ngày nghỉ này cho cô mà đạo diễn đã sắp xếp dời lại các cảnh quay của cô về sau, quay cảnh của nam chính và nam phụ trước.
Bây giờ Phó Vị Vũ đã trở về rồi, hầu hết các cảnh quay đều lấy cô làm trọng tâm.
Khúc mắc tình cảm của Lương Uyển Nhi, Thu Dục Minh và Hoàng Tích Quân cũng chỉ là một phần của bộ phim, chủ nghĩa nữ quyền, tư tưởng đấu tranh giành độc lập, giải phóng dân tộc mới là yếu tố chính mà bộ phim này muốn truyền tải.
Mấy cảnh quay về sau hầu hết là về cuộc đấu tranh giữa các thế lực tàn ác, Lương Uyển Nhi phải chiến đấu với không chỉ là Hoàng Tích Quân mà còn là những thế lực tư tưởng phong kiến lạc hậu.
Có thể nói, con đường mà Lương Uyển Nghi phải đi qua rất gian nan và vất vả.
Đương nhiên cũng có rất nhiều người ngưỡng mộ, tôn sùng cô, ủng hộ tư tưởng cùng suy nghĩ tiến bộ của cô.
Để thực hiện lý tưởng của mình, Lương Uyển Nghi đã tích cực vận động người dân ở các tầng lớp khác nhau, thường xuyên xuất hiện ở nơi đông người để kêu gọi ủng hộ về mặt tài chính, cố gắng nhận được càng nhiều quyên góp thì càng tốt.
Với bối cảnh xã hội lúc bấy giờ, cô được coi là người phụ nữ tiên phong, là một nữ lãnh đạo hiếm có.
Vì muốn thể hiện nhân vật của mình một cách tốt nhất, Phó Vị Vũ đã nghiên cứu rất kỹ kịch bản, còn mời cả thầy đến để chỉ ra những thiếu sót của bản thân.
Cô muốn tái hiện lại một Lương Uyển Nghi chân thật nhất, sống động nhất.
Có lẽ là do quá chú trọng đến các cảnh quay của mình mà Phó Vị Vũ rất nhanh đã quên đi những hành vi trước đó của Thư Tịnh.
“Chị ơi! Chị ăn một chút điểm tâm đi, là của fan hâm mộ tặng đó.”
Hoàn thành xong một cảnh quay nào đó là Phó Vị Vũ lập tức quay trở về xe bảo mẫu của mình.
Bởi vì cô muốn tranh thủ vừa nghỉ ngơi vừa xem lại kịch bản nha.
Triệu Điềm Điềm ở bên cạnh rót cho cô một ly nước hoa quả, còn có một phần cơm hộp và một phần hoa quả nữa.
“Em để ở đó đi! Đọc xong phần kịch bản của cảnh quay kế tiếp rồi chị sẽ ăn.”
Từ khi cô nhập đoàn đến nay, fan hâm mộ của cô vẫn thường xuyên đến thăm ban, tặng quà, đưa đồ ăn tới cho đoàn làm phim, quả thật là vô cùng hào phóng.
Cô cảm thấy rất biết ơn các fan hâm mộ của mình a.
Song hiện tại, cô vẫn muốn hoàn toàn tập trung vào kịch bản này nhiều hơn.
Về phần fan hâm mộ, Phó Nghệ Luân với tư cách là người quản lý sẽ biết cách phải ứng phó như thế nào.
“Chị, chị không xem thiệp viết gì à?”
Từ đầu tới cuối Phó Vị Vũ vẫn luôn cúi đầu, chuyên tâm đánh dấu cùng ghi nhớ lời thoại của mình.
“Nhưng hoa này là do anh Thư Tịnh tặng…”
m thanh ma sát của ngòi bút vào mặt giấy vang lên.
“Em nói cái gì?” Phó Vị Vũ ngẩng đầu lên, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, hỏi.
Không đợi Triệu Điềm Điềm trả lời, Phó Vị Vũ đã nhanh chóng lấy tấm thiệp cắm ở trên bó hoa, lật mặt sau ra nhìn.
Lời nhắn: Quay phim thuận lợi.
Phó Vị Vũ thở ra một hơi, cũng may còn không phải là câu chữ gì mờ ám khiến cho người ta hiểu lầm.
Nhìn nét chữ xa lạ, cô nghĩ chắc cũng là do chủ tiệm hoa viết đi.
Nếu đã như vậy thì không cần phải lo lắng Thư Tịnh sẽ làm ra chuyện gì khác người giống như ngày hôm qua nữa.
“Em nhìn cái gì?”
Lúc để tấm thiệp xuống, Phó Vị Vũ phát hiện ra ánh mắt đang nhìn về phía này của Triệu Điềm Điềm, tức giận hỏi.
Triệu Điềm Điềm có điểm chột dạ, lùi về sau nói: “Không có! Em đâu có hiếu kỳ anh Thư đã viết cái gì đâu.”
Với bộ dạng này của cô ấy, nói không chừng là đã não bổ đến mấy câu tỏ tình sến súa nào đó rồi đi.
Chuyện ngày hôm qua bị cô ấy thấy được, chắc chắn là ở trong lòng của cô nàng đã khẳng định Phó Vị Vũ và Thư Tịnh đang yêu nhau rồi.
Phó Vị Vũ cũng lười giải thích với cô: “Hoa này là do Thư Tịnh bảo em đưa cho chị sao?”
Màu trắng tinh khiết kết hợp với màu tím thủy chung, vừa có ý nghĩa nhất định lại không quá khoa trương, cô không ngờ là thẩm mỹ của anh cũng không đến nỗi tệ lắm.
“Là anh Thư bảo trợ lý đưa cho em.
Chị ơi! Anh Thư đúng là lãng mạn quá đi.
Biết chị thích hoa cẩm tú cầu, còn bảo người ta gói cẩn thận như vậy, nếu không phải vì để tránh hiềm nghi, thì em chắc chắn là anh ấy sẽ đích thân mang đến cho chị nga.”
“Em thích hoa này sao?”
“Thích ạ! Đẹp như vậy thì có ai mà không thích chứ.”
“Vậy cho em đó.””
Phó Vị Vũ căn bản là không muốn nhận bó hoa này.
Thích thì sao chứ, cô không muốn dây dưa với Thư Tịnh nữa.
“A?” Triệu Điềm Điềm ngây ngốc, không hiểu ý của cô.
“Cầm hoa của em đi ra ngoài chơi đi! Không có việc gì thì đừng đến quấy rầy chị.”
Phó Vị Vũ không kiên nhẫn đuổi tiểu trợ lý đi, nhìn thấy bó hoa này càng lâu thì cô càng cảm thấy chướng mắt nha.
“Vâng.” Triệu Điềm Điềm vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, xoay người bước xuống xe.
Người vừa đi, điện thoại liền thông báo có một tin nhắn Wechat mới.
Cô cầm điện thoại lên thì thấy là tin nhắn của Thư Tịnh.
Thư Tịnh: “Em không thích hoa cẩm tú cầu sao?”
Anh vô tình nhìn thấy Triệu Điềm Điềm cầm bó hoa đi xuống.
Phó Vị Vũ lười nhác thoát ra khỏi giao diện.
Vừa để điện thoại xuống, hệ thống lại truyền đến một thông báo.
Cô vốn dĩ không muốn mở, nhưng lại phát hiện ra tin nhắn là do một người khác gửi tới.
Ngoại trừ Thư Tịnh thì còn có Lư Húc Cẩn.
Lư Húc Cẩn gửi ảnh chụp của hai người ngày hôm qua cho cô xong còn tiện thể nói đùa một câu: “Càng nhìn càng cảm thấy xứng.”
Tối ngày hôm qua, khi hai người bọn họ cùng xuất hiện và đi thảm đỏ với nhau, không ít cư dân mạng đã bàn tán về chuyện này, khiến cho nó trở thành chủ đề nóng hổi ở trên mạng xã hội.
Nhiều người đã đưa ra suy đoán rằng, hai người bọn họ vô cùng có khả năng là đang ở bên nhau.
Đương nhiên cũng không ai dám lên tiếng khẳng định chắc chắn điều này nga.
Trong khi đó, fan hâm mộ lại cố gắng giải thích, nói là vì hai người bọn họ có phim sắp công chiếu nên mới đi cùng nhau như vậy.
Phó Vị Vũ đã trải qua một đêm gà bay chó chạy, vừa tỉnh dậy lại phải quay về đoàn làm phim ngay nên cũng không quan tâm đến mấy chuyện này lắm.
Lúc này nhìn ảnh chụp kia, ngay chính bản thân cô cũng cảm thấy quả thực là trai tài gái sắc nha, nhìn rất xứng đôi, cũng thật phù hợp với thị hiếu của người xem.
Chỉ là Phó Vị Vũ không hiểu lắm, rõ ràng là hai người bọn họ đóng vai anh em a, vì sao ở trong mắt của mọi người, lại thành xào cp rồi?
Hơn nữa, đây còn là “dương mưu” của cả hai công ty…
Người làm ăn, đúng thật là có thể vì tiền mà cái gì cũng dám làm nha.
Phó Vị Vũ không biết nên nói gì liền gửi ảnh tuyên truyền phim qua.
Lư Húc Cẩn: “Anh lấy làm ảnh nền điện thoại nga.”
Lấy ảnh tuyên truyền phim, ảnh ở trên sân khấu làm