“Móa! Người chị em, mình thực sự là xem nhẹ cậu nha! Mình còn tưởng rằng cậu không biết cách yêu đương, không ngờ là mới chỉ điểm một chút mà cậu đã hiểu ra ngay, thật đáng mừng, thật đáng mừng a!”
Một tuần sau đó, Phó Vị Vũ mới đem chuyện mình đã ngủ với nam thần nói cho Lộc Kiều biết.
Quả nhiên là không ngoài dự đoán, cô nàng liền bùng nổ, trực tiếp gọi video tới, đầu tiên là trách cứ khuê mật không đủ nghĩa khí, sau đó là ý cười đầy mặt.
Ai có thể nghĩ đến, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, mà bọn họ đã từ xác nhận quan hệ thành phát sinh quan hệ chứ, ngay cả chính bản thân cô cũng không ngờ được chuyện này nha.
“Mình luôn cảm thấy, hình như là quan hệ của bọn mình phát triển hơi nhanh rồi thì phải?”
“Tuyệt đối không nhanh.
Nếu như là mình, nhìn trúng liền lên giường đâu.
Như cậu chỉ được tính là có chút lòng thành thôi.”
Cô quên mất, Lộc Kiều là động vật ăn thịt, mỗi một đoạn tình cảm đều phát triển thần tốc cũng kết thúc thật nhanh chóng, hai người các cô cơ bản là không cùng một đẳng cấp nha.
“Ài ài, kỹ thuật của Thư Tịnh thế nào? Có thoải mái không?”
Giữa ban ngày lại lấy chuyện ban đêm ra bàn luận, tựa hồ không quá thích hợp đi.
Phó Vị Vũ có tật giật mình, nhìn quanh bốn phía, đảm bảo là không có ai mới hạ giọng nói: “Cậu nói nhỏ một chút, mình còn ở phim trường đó.”
“Được rồi, được rồi, mình sẽ nói nhỏ lại.
Cậu kể đi, mình sẽ phân tích giúp cậu.”
Sau khi trải qua nhiều chuyện, Phó Vị Vũ cơ hồ cũng đã thả lỏng hơn một chút, vừa nghịch tóc vừa nói: “Nói thế nào nhỉ? Lúc đầu còn ổn, nhưng sau đó thì rất đau.
Thư Tịnh sợ mình bị thương nên có chút khó khăn, giày vò rất lâu.”
“A? Không thể nào? Cậu là lần đầu tiên mình còn có thể hiểu được, không ngờ là Thư Tịnh cũng thuần khiết như vậy sao? Đúng là trâu bò!”
Biết được Thư Tịnh còn là xử nam trong chuyện này, Lộc Kiều cảm thấy rất khiếp sợ.
Dù sao thì người này ngoài mặt nhìn rất nhã nhặn, nhưng thực ra dưới đáy mắt lại tràn ngập tính xâm lược a, còn tưởng rằng anh là vương giả giấu mình, không ngờ lại là đồng tử ngu ngơ nha.
“Đều là lần đầu tiên, mình hiểu rồi, xác thực là rất giày vò, về sau thì sẽ ổn thôi, ha ha!”
Lộc Kiều nhìn như đồng tình, nhưng thực ra là cười trên nỗi đau của người khác, giống như mới phát hiện ra một chuyện rất kinh khủng.
Phó Vị Vũ bĩu môi: “Thật không đứng đắn! Tết này, cậu với bạn trai sẽ trở về sao?”
Bận rộn công việc nên Phó Vị Vũ đã lâu rồi không có gặp mặt Lộc Kiều, rất nhớ cô nàng.
Lộc Kiều: “Ừ! Lần này trở về, mình sẽ cho cậu một bất ngờ.”
Phó Vị Vũ: “Thần bí như vậy sao? Phát tài rồi?”
Lộc Kiều: “Bây giờ mình có tiền như vậy, còn cần phát tài sao? Chờ mình về rồi cậu sẽ biết?”
Phó Vị Vũ: “Được thôi! Mình phải chuẩn bị để quay phim đây, chúng ta nói chuyện sau nhé!”
Lộc Kiều: “ Đi đi, bye bye.”
Phó Vị Vũ mỉm cười, tắt video call.
Cùng lúc đó, một tin nhắn Wechat được gửi tới, là của Lư Húc Cẩn.
Phó Vị Vũ sừng sỡ, sau bữa tiệc lẩu hôm đó, giữa bọn họ giống như đã mất liên hệ với nhau, cũng quên mất hôm đó anh ta tựa như đã thổ lộ với cô.
Lư Húc Cẩn: “Vũ Vũ, em đang bận sao?”
Phó Vị Vũ nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc rồi mới hồi phục lại tinh thần: “Em vẫn đang nghỉ trưa.
Thật xin lỗi anh! Chuyện hôm đó xảy ra đột nhiên, em chưa nói gì mà đã rời đi, mấy ngày nay còn...”
...!bận rộn, vội vàng gương vỡ lại lành, yêu đương với Thư Tịnh.
Lư Húc Cẩn: “Giữa chúng ta còn khách khí làm gì chứ? Thế nào? Mấy hôm nay quay phim thuận lợi chứ?”
Phó Vị Vũ: “Dạ, có không ít người đã đóng máy rồi, em còn mấy cảnh quay quan trọng, có thể là tháng sau sẽ đóng máy.”
Mấy cảnh quay quan trọng cuối cùng về cơ bản đều là đất diễn của một mình nữ chính, thỉnh thoảng sẽ kết hợp với người khác, giúp cho kịch bản thăng hoa.
Tuần này, Thư Tịnh sẽ thường xuyên quay chung với cô, chỉ cần có thời gian nhàn rỗi, hai người lại sẽ dính vào nhau như keo, như sơn.
Mà bọn họ vẫn cố gắng giữ bí mật, không để cho ai biết.
Chỉ là hôm nay Thư Tịnh không có ở đoàn làm phim, anh phải về công ty.
Đối phương không trả lời.
Phó Vị Vũ nhìn thời gian, thấy không còn sớm nữa thì bỏ điện thoại xuống, quay về phim trường.
“A! Đây không phải là Lư Húc Cẩn sao? Sao anh ta lại đến đoàn làm phim? Đến thăm ban sao?”
Phó Vị Vũ đang chuẩn bị xuống xe, thì bên ngoài liền truyền đến một trận bạo động.
Giống như loáng thoáng nghe được cái tên “Lư Húc Cẩn”.
“Hoa hồng đỏ thì làm sao nói là đi thăm ban được? Là đi tỏ tình đó.”
“A! Anh ta hình như là đi về phía xe của Phó Vị Vũ, không lẽ...”
“Không thể nào! Mặc dù tôi rất thích hai người bọn họ, nhưng cũng không thể trắng trợn như vậy chứ!”
“Mau nhìn đi! Phó Vị Vũ xuống xe!”
Nghe thấy tiếng bàn tán, Phó Vị Vũ không chần chừ gì mà xuống xe ngay, quả nhiên, vua màn ảnh Lư Húc Cẩn không che chắn gì đang đi về phía cô, nhìn qua có vẻ rất thoải mái, tự nhiên, trên tay còn cầm một bó hoa hồng đỏ chói.
Phó Vị Vũ cả người đều ngơ ngẩn.
‘Vũ Vũ! Surprise!!!” Mà người đàn ông gây ra trận bàn tán đó đang đưa hoa trước mặt cô.
Bó hoa đồng đỏ phá lệ chói lóa mắt, người con gái vốn nên mừng rỡ giờ phút này lại cảm thấy rất phức tạp, mà người vây xem đã đứng đầy xung quanh, còn có người chụp hình, quay video, tựa hồ như đang chứng kiến một màn cầu hôn hoành tráng nào đó.
“Anh đến để chúc mừng Trương Nguyệt lão sư đóng máy sao? Trùng hợp là em diễn với cô ấy, em đưa anh qua đó.”
Đối mặt với cục diện này, Phó Vị Vũ sau khi kinh ngạc rất nhanh đã bừng tỉnh, khuôn mặt tươi cười, hóa giải xẩu hổ cũng như hiểu lầm quanh mình.
Trương Nguyệt là một diễn viên lão làng, bà ấy đóng vai mẫu thân của Lương Uyển Nghi, đồng thời cũng là tiền bối và là đàn chị mà Lư Húc Cẩn đã ngưỡng mộ từ lâu.
Hôm nay bà ấy đóng máy, Lư Húc Cẩn mang hoa tới chúc mừng cũng rất hợp lý.
Chỉ là Lư Húc Cẩn không ngờ tới, anh ta liều lĩnh đi đến trước mặt cô tỏ tỉnh, kết quả lại bị cô dùng phương thức này để cự tuyệt.
“Đi thôi!” Phó Vị Vũ cười