Ký ức không mấy tốt đẹp về tối hôm qua trong nháy mắt lại hiện ra trong đầu Yến Thần.
Vốn dĩ anh ta ép buộc chính mình phải quên đi, kết quả vừa nghe Hòa Vi xướng một câu như vậy, chỗ đó lại có cảm giác vô cùng đau đớn.
Tối hôm qua Yến Thần là bị Hòa Vi cùng Yến Hoài kích thích.
Một người là bạn gái cũ, một người là anh trai không hợp với mình, hai người kia căn bản không cần làm gì, chỉ cần cùng nhau xuất hiện trước mặt anh ta, thì đã giống như là hung hăng cho anh ta một cái tát.
Tối hôm qua tâm tình của Yến Thần không được tốt, cũng giống như bình thường anh ta đi quán bar uống vài chén rượu, kết quả không nghĩ tới sẽ phát sinh loại chuyện này.
Tuy rằng anh ta chơi thả cửa, nhưng cũng không có chơi đùa kích thích như vậy.
Yến Thần cảm thấy tôn nghiêm của mình bị giẫm đạp không đáng một đồng.
Thậm chí anh ta còn không biết người cùng anh ta một đêm xuân kia là ai, đến buổi sáng, nếu không phải nơi nào đó đau nhức nhắc nhở anh ta, Yến Thần thậm chí có thể lừa mình dối người mà cho rằng chính mình không bị thượng.
Đối phương vẫn là một người đàn ông.
Nói ra thì mặt mũi của anh ta còn biết dấu vào đâu?
Camera của khách sạn cũng bị anh ta xóa sạch sẽ.
Yến Thần cho rằng sẽ không có bất kỳ người nào biết, kết quả chưa đến hai giờ, cô bạn gái cũ đáng yêu của anh ta giống như là biết gì đấy, lại ở trước mặt anh ta xướng một câu hát đầy ý vị thâm trường như vậy.
Cứ như vậy vài giây, Yến Thần hoài nghi Hòa Vi là cố ý.
Nhưng nhìn kỹ lại, ánh mắt Hòa Vi thật sạch sẽ, biểu tình thật vô tội.
Cô hướng anh ta gật đầu cười một cái, “Thật trùng hợp.”
Khóe mắt Yến Thần giật giật “Hòa Hòa?”
Khóe miệng Hòa Vi hơi cong, nỗ lực đem ý cười đã sắp đến bên miệng áp xuống, ánh mắt cô dời xuống, hướng tớigiữa hai chân của Yến Hoài, “Anh hôm nay, thân thể không thoải mái sao?”
Yến Thần: “…”
Khóe mắt anh ta run rẩy càng lợi hại hơn.
Nay đã khác xưa.
Trước kia khi ở bên nhau Yến Thần chỉ ước gì Hòa Vi nhìn tới chỗ đó của anh ta, nhưng hôm nay là ngày đặc thù, ánh mắt của cô trần trụi nóng rát, không lúc nào là không nhắc nhở anh ta về sự thật nào đó.
Cố tình Yến Thần còn muốn làm bộ cái gì cũng chưa phát sinh, miễn cưỡng cong môi cười một cái “Không ngủ ngon thôi.”
Dừng nửa giây, đôi mắt anh ta lại sáng hơn một chút, “Hòa Hòa, em quan tâm anh sao?”
Đang nói, “Đinh” một tiếng, thang máy dừng lại tại đây.
Cửa thang máy mở ra, người đàn ông bên trong liếc mắt nhìn về phía Yến Thần và Hòa Vi, đôi mắt anh híp lại, nhíu mày chỉnh cà vạt.
Người phụ nữ bên cạnh lên tiếng, “Nhìn cái gì vậy?”
Cô ấy vừa nói vừa đi ra khỏi thang máy, một bên theo tầm mắt anh nhìn qua, vừa vặn Hòa Vi cũng chuyển mắt nhìn lại đây, hai người nhìn nhau một giây, người phụ nữ kia nói trước, người cô ta hỏi chính là Yến Thần, “A Thần, bạn của em?”
Yến Tình biết hôm nay bạn của Yến Thần sẽ đến ký hợp đồng.
Anh ta nói là bạn bè giới tính nữ, không dùng từ bạn giường cũng không dùng từ bạn gái thay thế.
Nhưng dù sao cũng là em trai mình, thân quen nhiều năm như vậy, Yến Tình sao có thể không biết tâm tư của anh ta.
Cô ấy cho rằng Hòa Vi chính là “bạn bè” kia của anh ta, khóe mắt hơi nhọn, không tiếng động mà liếc mắt đánh giá Hòa Vi.
Khóe miệng Yến Thần kéo kéo, không phủ nhận.
Hòa Vi không quen biết Yến Tình, chỉ hơi hướng về phía cô ấy chào một cái, cố tình tránh đi tầm mắt của người đàn ông phía sau Yến Tình, lại xoay mặt trở lại, nhìn Yến Thần nhỏ giọng nói: “Tôi đi trước.”
Yến Thần thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hòa Vi xoay người, đi ra ngoài được nửa bước thì dừng lại, cô sợ Yến Hoài nghe thấy được, cố ý đè thấp giọng đến mức chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được, “Anh nhớ giữ gìn sức khỏe.”
Yến Thần nói không nên lời đây là cảm giác gì.
Anh ta tổng cảm thấy những lời này của Hòa Vi có ý tứ khác, nhưng ánh mắt cô lại thuần khiết sạch sẽ, như đang thật sự quan tâm anh ta.
Yến Thần càng nguyện ý tin tưởng vế sau hơn.
Anh ta thật sự thích Hòa Vi, bạn gái của anh ta không ít, nhưng có thể là thật sự đúng như câu nói kia “không chiếm được mới là tốt nhất”, anh ta chỉ đối với người chưa từng bị anh ta chạm qua là cô mới để bụng hơn chút.
Yến Thần không nghĩ nhiều, trong lòng mới vừa thoải mái không ít, liền nghe thấy ca từ quen thuộc kia, người con gái đang xoay người rời đi miệng nhẹ nhàng tự nhiên mà xướng câu hát.
Yến Thần: “…”
Không thể nghĩ nhiều.
Khẳng định là hôm nay Hòa Vi chỉ tương đối thích bài hát này.
-
Thời điểm Hòa Vi từ toilet trở về, trong văn phòng có nhiều hơn năm người.
Ba người đại diện, còn có Yến Hoài cùng Yến Thần.
Hơn nữa còn một người đại diện nữa, vừa rồi Hòa Vi mới gặp.
Cô hướng vài người chào hỏi qua, sau đó tìm được vị trí của mình ngồi xuống.
Hai người đại diện đều là phụ nữ, nhìn có vẻ trên dưới 30 tuổi, ánh mắt rất trực tiếp và sắc bén, khi đến liền nhìn mấy nghệ sĩ ký hợp đồng bọn họ từ đầu đến chân đánh giá một lượt.
Ánh mắt Yến Tình được xem như là ôn hòa nhất, cô ấy chỉ liếc mắt nhìn sáu người một cái, sau đó liền nâng cốc lên uống một ngụm, “Năm nay tôi chỉ theo một người.”
Hòa Vi chú ý tới, lời này của cô vừa ra, tất cả bốn người chung quanh đều ngo ngoe rục rịch.
Khi cô tới cũng không làm bất cứ khảo hạch nào, nên cô mặc cho số phận an bài, ai đến thì chính là người đó, nhưng vừa thấy phản ứng của mấy người, cũng biết rằng đây chắc là người đại diện kim bài của Hoa Ảnh.
Ngón tay Hòa Vi vân vê làn váy.
Trong sáu người, phản ứng của cô và cô người mẫu kia là nhỏ nhất.
Cô là vì không có ý tưởng lớn, mà người mẫu kia, hình như là bởi vì quá tự tin.
Yến Tình tùy ý mà xem qua tư liệu vài người, thời điểm cầm đến tư liệu của Hòa Vi thì dừng mất một giây.
21 tuổi, cao 164, cân nặng 43kg, đã từng làm người mẫu, còn chưa có một sản phẩm tiêu biểu nào.
Yến Tình giương mắt, lại nhìn về phía Hòa Vi liếc mắt một cái.
Lúc trước Yến Thần có nói với cô là dẫn bạn tới đây, nhưng không nói cụ thể là bạn nào, cho nên trong tiềm thức Yến Tình đã cho rằng chính là Hòa Vi, cô nhíu mày thu hồi tầm mắt,
lại nhìn thấy một tấm ảnh chụp trong tư liệu của Hòa Vi.
Cô gái này sinh ra đã có một gương mặt rất thích hợp với giới giải trí.
Nhưng Yến Tình không thích sử dụng quy tắc ngầm, tuy rằng loại hiện tượng này ở trong giới giải trí là bình thường, cũng có những người đại diện khác ám chỉ cho chính nghệ sĩ của mình sử dụng quy tắc ngầm, nhưng Yến Tình vẫn ăn không vô.
Cô lại không dựa vào cái này để lấy tài nguyên.
Yến Tình lại lật xem tư liệu của những người phía sau.
Trong vài người này cũng chỉ có Hòa Vi là hợp ý cô nhất, lông mày cô lặng lẽ căng ra, giương mắt nhìn về phía mấy người: “Trong mấy người có ai yêu đương chưa?”
Không ai lên tiếng.
Hòa Vi do dự vài giây, vừa muốn giơ tay một chút, Yến Tình lại nói: “Gửi tin nhắn cho tôi, nói thật là được.”
Cô đọc ra một dãy số cho mấy người.
Không tới một phút đồng hồ, sáu tin nhắn đều được nhận đầy đủ hết.
Yêu đương chỉ có một mình Hòa Vi.
Hảo cảm của Yến Tình đối với Hòa Vi như tàu lượn siêu tốc, vừa rồi lập tức chìm vào đáy cốc, lúc này lại tăng trở lại không ít.
Cô không thích những nữ minh tinh không có quy tắc, nhưng yêu đương cũng không quan trọng.
Yến Tình nhắn trở về cho Hòa Vi một tin: 【 Yến Thần? 】
Hòa Vi: 【 Không phải. 】
Yến Tình: 【 Cô không phải bạn anh ta dẫn tới hôm nay? 】
Hòa Vi: 【 Không phải nha. 】
Yến Tình nhìn chằm chằm chữ “nha” kia, khóe miệng hơi giương lên, cô đã nhận được thông tin mình muốn biết, không hỏi loại vấn đề riêng tư này nữa, rút tư liệu của Hòa Vi ra, “Tôi đã chọn được rồi, các vị tiếp tục.”
Cô lưu loát mà đứng dậy, hướng Hòa Vi ngoắc ngoắc ngón tay, “Cùng tôi lại đây, có những việc cần chú ý tôi muốn nói với cô.”
Hòa Vi thụ sủng nhược kinh, vội vàng đứng dậy đi theo.
Hai người một trước một sau ra cửa, Yến Tình quay đầu liếc nhìn cô một cái, “Nghệ sĩ ký hợp đồng với công ty trong vòng nửa năm, cấm yêu đương cô biết không?”
Hòa Vi: “…”
Yến Tình vừa thấy phản ứng này của cô liền biết, cô nhướng mày, “Cô đưa hợp đồng cho tôi xem.”
Hợp đồng của Hòa Vi đang đặt ở trong túi giấy, mới vừa thêm tên hay điều mục gì đó, thời điểm đưa qua thậm chí còn mang theo độ ấm.
Yến Tình thuần thục mà mở đến trang thứ bảy, vừa đi về phía thang máy vừa xem từng dòng từng dòng chữ.
Nhìn nhìn, cô cảm thấy có chút không thích hợp.
Trước đây trong hợp đồng luôn có một câu, “Trong vòng nửa năm không cho phép yêu đương.” đều là giấy trắng mực đen, nhưng hợp đồng của Hòa Vi, xem tới xem lui cũng không có câu này.
Yến Tình kinh ngạc liếc mắt nhìn Hòa Vi một cái.
Vừa vặn lúc này cửa thang máy mở ra, hai người chân trước vừa mới đi vào, cửa còn chưa kịp đóng lại, liền có người nhấc chân tiến vào.
Người nọ lạnh nhạt gọi cô: “Chị.”
Hòa Vi kinh ngạc, khóe miệng không tự giác mà co rút lại.
Đúng lúc Yến Tình có vấn đề cần hỏi anh, cô đưa hợp đồng tới trước mặt Yến Hoài, “Hợp đồng của công ty sửa khi nào?”
“Ngày hôm qua.”
Yến Tình chửi nhỏ một tiếng, “Tại sao đột nhiên lại sửa?”
Yến Hoài liếc mắt nhìn Hòa Vi ở bên cạnh, không giải thích, chỉ “Ừ.” một tiếng, “Hôm nay liền sửa trở lại đi.”
Hòa Vi: “…”
Thang máy chậm rãi di chuyển.
Yến Hoài người này tâm tư thâm trầm, không ai có thể đoán.
Yến Tình chỉ cho là hôm nay Yến Hoài không bình thường, cũng không tiếp tục rối rắm vấn đề này nữa, lại giải thích đơn giản một chút cho Hòa Vi các vấn đề trên hợp đồng.
Bởi vì là thang máy của nhân viên, nên khi tới tầng mười ba, tuy rằng có tổng giám đốc ở trong, nhưng vẫn có không ít người như một tổ ong mà ùa vào thang máy.
Người chen người, không khí tựa hồ đều loãng đi không ít, Hòa Vi tự giác thối lui đến vị trí sau cùng.
Thời điểm cửa thang máy đóng lại, bên trong cơ hồ đã không có chỗ trống.
Hòa Vi có thể cảm nhận được người đàn ông như có như không khẽ chạm tay lên eo cô, cô vừa muốn cử động một chút, người nọ lại đột nhiên cúi thấp xuống.
Thanh âm thực nhẹ, từ ngữ rõ ràng, nhẹ đến mức nếu không phải ở gần bên tai, Hòa Vi căn bản nghe không rõ.
“Vừa rồi em nhìn chỗ nào của Yến Thần?”
Hòa Vi cứng đờ.
“…”
May mà cửa thang máy mở đúng lúc, lại có một đám người nối đuôi nhau mà ra.
Hòa Vi vừa muốn dịch vài bước lên phía trước, đã bị bàn tay thủ sẵn ở eo kéo trở về, “Bảo bối, em không muốn xem anh sao?”
Đoàn người kia đều đến tầng 7, khi cửa thang máy đóng lại, bên trong chỉ còn lại ba người bọn họ.
Giọng Yến Hoài lúc này không tính là quá nhỏ, Yến Tình nghe được một nửa, cô kinh ngạc xoay người lại, “Xem cậu cái gì?”