Thiếu nữ váy cẩm kia nghe được hai chữ huyện chủ, không nhịn được mà hoảng hốt. Hoàng thân quốc thích ở Ngọc Kinh khắp nơi, công chúa tuy không có nhiều lắm nhưng huyện chúa lại có vài vị.
Ánh mắt nàng ta xoay chuyển, lùi về phía sau nửa bước, hành lễ nói: "Dân nữ mạo muội, không biết trong đình là vị huyện chủ nào?" bất luận nữ nhi nhà ai, trước một người có phẩm cấp đều phải tự xung dân nữ.
Mày Phương Phù nhíu lại, người này thế nhưng không tự báo gia môn, ngược lại còn muốn biết danh hào huyện chúa trước, thật là cực kỳ vô lễ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kiều Uyển vẫn ngồi ưu nhã như cũ, vẫn chưa mở miệng.
Thanh Trú tiến lên nói: "Trong đình là tiểu thư của phủ Thành Quốc Công và phủ Tuyên Ninh Hầu, không biết tên húy của cô nương là gì?" nàng ấy cũng cố tính không đề cập tới phong hào huyện chủ.
Thiếu nữ thấy Phương Phù và Kiều Uyển không mở miệng, chỉ để thị nữ nói chuyện với nàng ta, không nhịn được có chút tức giận.
Nàng ta nhanh chóng nhớ lại những lời mẫu thân đã dạy nàng ta về các phủ huân quý trong kinh thành, phủ Thành Quốc Công cũng không hề có huyện chủ. Mà tiểu thư phủ Tuyên Ninh Hầu được phong làm Huyện chủ, chính là mẫu gia của đương kim Thái Hậu!
Tiểu thư mẫu gia của Thái hậu sao lại phải giấu kín như thế? Nhưng cũng khó trách nàng một thân tuy không có châu ngọc phú quý nhưng lại có khí chất tự phụ trên mặt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có điều, thân là cháu gái của mẫu gia Thái hậu, chuyện tuyển chọn hôm nay cũng không hề có quan hệ với nàng.
Thiếu nữ vừa ngẩng đầu thì trên mặt đã là ý cười mềm mại: "Dân nữ họ Hoàng, phụ thân được phong là Xa tướng quân. Nhị vị tỷ tỷ có thể gọi ta là Vân Nhạn." nhị vị muội muội lập tức thành nhị vị tỷ tỷ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thần sắc Kiều Uyển nhàn nhạt mà cho Sơ Ảnh một ánh mắt.
Sơ Ảnh nhận thấy ánh mắt tiểu thư nhà mình, trong lòng lạnh lẽo, trên mặt cũng không thuận theo không buông tha nói: "Hoàng gia tiểu thư xông qua đình trong hồ chỗ Huyện chủ tạm nghỉ ngơi, không thoát khỏi mạo phạm, lật mặt liền mặt dày mà xưng tỷ muội ra, cũng không biết cái đạo lý gì, cái gia giáo gì!"
Hoàng Vân Nhanh đã bao giờ bị người khác dạy dỗ trước mặt như thế, gương mặt đẹp lập tức phập phồng đến đỏ bừng.
Phương Phù thứ mắt liếc về phía tỷ muội tốt nhà mình một cái, ngoài ý muốn khi nàng lại muốn để thị nữ phát cái cơn tức này ra.
Kiều Uyển ở Ngọc Kinh có danh đoan chính khiêm tốn, nàng có sự kiêu ngạo của quý nữ nhưng lại không bắt nạt người khác quá mức.
Phương Phù kết bằng hữu bao năm qua lần đầu tiên thấy nàng quang minh chính đại mà sai sử thị nữ "Ỷ thế hiếp người" như vậy.
Kiều Uyển ngồi ngay ngắn, lúc này mới không nhanh không chậm nói: "Sao lại không thấy cung nhân dẫn đường của ngươi?"
Lúc này trong lòng Hoàng Vân Nhạn đã căm hận cực kỳ, nàng ta thân là nhi nữ của Xa tướng quân chiến thắng khải hoàn hồi kinh, nào biết vừa vào cung đã gặp khó chịu bậc này.huống hồ Kiều gia cũng là thế gia Võ tướng, Kiều Uyển chẳng qua cũng chỉ ỷ vào là mẫu gia của Thái hậu mà ở chỗ nàng ta lập uy mà thôi.
Nhưng lúc nàng trước mặt có vài vị thị nữ chặn ngang, nàng ta thế yếu lực mỏng, chỉ có thể chia đầu đáp: "Dân nữ và cung nhân lạc nhau, đã lạc ở trong vườn này một lúc lâu."
Bên môi Kiều Uyển lộ ra ý cười lạnh, Hoàng Vân Nhạn này e là vì Thái tử hôm nay cũng đang ở trong vườn này đi. Đáng tiếc, công khóa nàng ta cũng không học cho.tốt, cũng không biết Thái tử sẽ không thích lui tới với thế gia nhà Võ.
Nghĩ tới chuyện này, Kiều Uyển không nhịn được nghĩ tới thanh kim tuệ nhi của Tư Lễ Giám kia, còn có cả khuôn mặt chết không nhắm mắt...
Kiều Uyển hốt hoảng chốc lát, trong đình không ai nói chuyện.
Phương Phù không biết tỷ muội tốt vì sao lại tức giận như thế, bởi thế cũng không hề lên tướng chỉ đứng một bên xem.
Hoàng Vân Nhạn còn đang cúi đầu đứng đó, gương mặt dầm biến tím. Phụ thân nàng ta đóng giữ biên ải mười mấy năm, nàng ta đều là tiểu thư được chúng tinh phủng nguyệt, nào từng chịu qua ủy khuất thế nàng, không nhịn được mà lớn tiếng nói: "Huyện chủ tỷ tỷ nếu không còn chuyện muốn hỏi dân nữ, dân nữ."
Kiều Uyển nhăn mày, Sơ Ảnh quát: "Làm càn!"
Đúng lúc nàng, đường nhỏ bên hồ có một vị cung nhân nhanh chân bước tới. Lúc nành ta thấy rõ người trong đình thì lại bị không khí trong đình dọa nhảy dựng.
Kiều Uyển thấy nàng ta có vài phần quen mắt, nghĩ tới đó là cung nhân ở cung Trường Xuân.
Cung nhân kia đi tới hành lễ trước: "Tham kiến Huyện chủ Nhu An."
Kiều Uyển gật đầu, nói với cung nhân kia: "Ta thấy nàng không có người dẫn đường lại hô to gọi lớn một hơi."
Nghe nói tới việc thiếu nữ kia va chạm Huyện chủ Nhu An, thoáng chốc sắc mặt cung nhân kia biến đổi. Thân là cung nhân trong cung Trường Xuân, nàng ta đương nhiên biết vị Huyện chủ Nhu An này chính là minh châu trong tay Thái hậu nương nương.
Nếu