Mới rời khỏi đình không xa mà cung Trường Xuân đã phái người tới tìm Kiều Uyển, xưng là Thái hậu nương nương cho mời.
Kiều Uyển nhìn Phương Phù, trong lòng biết rằng cung Trường Xuân đã biết được việc ở đình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quả nhiên khi nàng đi vào chính điện, công chúa Gia Ninh liền kéo tay nàng nói: "Nghe nói có người không có mắt đắc tội ngươi sao?"
Kiều Uyển còn chưa trả lời thì âm thanh khụ khụ Thái hậu nương nương ngồi trên ghế chủ tọa tuyền tới. Công chúa Gia Ninh lập tức ôn lương cung kiệm mà nắm tay Kiều Uyển, dịu dàng đi tới trước ghế chủ tọa mà lưu loát hành lễ.
Thái hậu nương nương vươn tay, kêu Kiều Uyển tới gần mình, trong miệng chỉ biết thở dài: "Loan Loan gầy rồi."
Một câu này của cô tổ mẫu lại là câu đã rất nhiều năm Kiều Uyển không được nghe qua!
Kiều Thái hậu đã qua tuổi xuân sắc nhưng thoạt nhìn sắc mặt hồng hào, tinh thần quắc thước. Nhưng nhớ tới kiếp trước sau khi Thái tử bị phế, bộ dạng bà bệnh không dậy nổi kia làm trong lòng Kiều Uyển có chút đau đớn.
Trong lòng luân chuyển một hồi mọi chuyện nhưng mặt Kiều Uyển vẫn không thể hiện ra điều gì, chỉ nắm chặt lấy tay lão nhân, mềm mại bộ dạng của tiểu nữ nhi: "Thái hậu nương nương, con đã tốt lên rất nhiều rồi! Gần đây con ăn uống cũng rất tốt đó!"
"Ta lại muốn xem con ăn uống tốt thế nào đấy." Kiều Thái hậu cười, vỗ tay nàng nói: "Ta biết trước khi ngươi tiến cung cũng chả ăn được bao nhiêu, Thường Hỉ, ngươi tự mình đi truyền điểm tâm Loan Loan thích ăn đi."
"Vâng." nội thị đang đứng một bên khom người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiều Uyển ngoan ngoan nói: "Đa tạ Thường công công."
Nội thị kia trên mặt lộ ra nụ cười hiền từ vui vẻ: "Không dám nhận lời đa tạ của huyện chủ."
Kiều Uyển mỉm cười gật đầu, không dâm thân cận cũng không dám thiếu cảnh giác. Chỉ vì kiếp trước nàng ngẫu nhiên biết được Thường Hỉ này sau khi Thái hậu qua đời thế mà lại vài Tư Lễ Giám. Chẳng lẽ hắn ta vẫn luôn là người thiên tử đắc dụng?
Thái hậu gọi Kiều Uyển tới gần ngồi xuống, đoan trang nói với nàng: "Sao hôm nay Loan Loan lại giản dị như thế? Ngày hội hoa phải mặc màu hồng, con thì ngược lại chọn mai Lục Ngạc.
Kiều Uyển chớp mắt nói: "Thái hậu nương nương nói phải, ngày hội hoa phải mặc màu hồng, vừa rồi lúc con đi ngang qua Dục Viên đã thấy cả vườn hoa xuân đều đỏ. Hôm nay thưởng hồng chứ cũng không phải thưởng con, sao con lại mặc một thân y phục hồng làm gì chứ?"
Công chúa Gia Ninh nhảy dựng lên, muốn đi qua nói nàng: "Hay cho Loan Loan nhà ngươi!" hóa ra công chúa Gia Ninh hôm nay vừa hay mặc một thân y phục đỏ thêu hoa hải đường.
Kiều Thái Hậu cười rộ lên: "Con nhóc thích đùa này!"
Kiều Uyển thấy khí sắc Thái hậu hôm nay không tồi, cẩn thận thăm hỏi: "Thái hậu nương nương gần đây sức khỏe có tốt không? Con nhìn qua thấy khí sắc nương nương rất tốt, nhìn qua như trẻ hơn 10 tuổi vậy."
Kiều Thái hậu chỉ vào hàng nói: "Nghe xem ngươi đang nói gì đi, đừng có chọc cười lão nhân ta."
Công chúa Gia Ninh nói: "Nàng ấy đó à, lời nịnh hót một chút cũng không được, chỉ biết nói đại lời thật lòng, khiến tổ mẫu chê cười rồi."
Kiều Thái hậu cười đến xoa xoa ngực: "Loan Loan à, gần đây Khiêm Khiêm đi học mà hỏng luôn rồi. Hai ngươi không nên đến cùng nhau đâu." Khiên Khiêm là nhũ danh của công chúa Gia Ninh
Kiều Uyển không thuận theo mà nói: "Không nói lời nịnh hót sao lại là học cái xấu chứ!"
Kiều Uyển và công chúa Gia Ninh kẻ xướng người họa dỗ dành Thái hậu vui vẻ, cuối cùng cũng dỗ được nương nương dùng thêm chút điểm tâm
Lúc này nữ quan ngoài điện tới báo, các tiểu thư quan gia mà công chúa đưa thiếp mời đều đã tới thủy tạ ở Dục viên.
"Các ngươi ngoan ngoãn một chút đi." Kiều Thái hậu nói,"Náo loạn đến mức ta đau cả đầu."
"Thái hậu nương nương không cùng chúng con thưởng xuân sao?" Kiều Uyển hỏi.
Kiều Thái hậu xoa tay: "Các người đều là mấy cô nương chơi đùa, ta không đi đâu."
Kiều Uyển thấy công chúa Gia Ninh cũng không hề khuyên bảo Thái hậu, cũng dừng đề tài ở đây.
Hai người đứng dậy rời khỏi cung Trường Xuân, đi về phía Dục Viên.
Sau khi ra khỏi cung Trường Xuân, công chúa Gia Ninh phân phó tùy hầu lùi lại mấy bước, lúc này mới nói với Kiều Uyển mấy chuyện riêng tư.
Trước đó Kiều Uyển không biết công chúa Gia Ninh sao lại cẩn thận như thế, sau khi nàng sống lại một đời mới hiểu ra, cuộc sống trong cung hả nàng ấy cũng không dễ dàng gì.
"Nghe nói ngươi bị bệnh rất lâu, bây giờ thật sự đã tốt rồi sao?"
"Chẳng qua chỉ là sốt cao mấy ngày thôi, sau khi hạ sốt là tốt rồi."
Công chúa Gia Ninh bĩu môi, nói: "Sốt cao mấy ngày liền thì đầu óc cũng bị thiêu hỏng mất, sao đi thưởng hồng lại mặc giản dị như thế."
Kiều Uyển cười chỉ lên đầu: "Ngươi nhìn ngọc hoa tam xa đưa ta một chút xem, ta muốn ăn mặc hợp một chút, kết quả lại hợp thành như thế."
Công chúa Gia Ninh như bị gợi lên tâm sự gì đó, cẩn thận tiến đến gần bên tai Kiều Uyển: "Gần đây ta có mấy chuyện rất phiền lòng, phụ thân ta gần đây hình như rất giận Thái tử ca ca, ta lo lắng cục kỳ."
Kiều Uyển cũng không phải thiếu nữ vô tri hơn nữa biết biến cố mấy năm sau của Đông Cung, bỗng nghe thấy chuyện này mà không nhịn được rùng mình. Nàng mạnh mẽ ổn định lại tinh thần: "Công chúa, chuyện này sao có thể nói với ta!"
Công chúa Gia Ninh khẽ thở dài một tiếng: "Ta còn có thể nói với ai được đây? Tổ mẫu không thích thấy ta buồn sầu, người sợ chuyện này bị lan truyền ra, lo có cách nào khuyên giải...."
Kiều Uyển thấy nàng ấy như