Vốn dĩ bầu không khí đang giương cung bạt kiếm trong phút chốc liền trở nên yên tĩnh, dường như có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Dưới con mắt chăm chú của mọi người, Tần Phong chậm rãi bước về phía chiếc kiệu đỏ.
“Lúc nãy chính là ngươi đang nói?” Đường Hiên gầm lên giận dữ.
Tần Phong trực tiếp không đếm xỉa đến, khi bước đến bên cạnh kiệu đỏ liền nói với Lam Ngưng Sương: “Lam cô nương, tiếp theo hãy để ta dẫn cô ấy vào Tần phủ.
”“Tần công tử, ngươi! ” Lam Ngưng Sương muốn nói lại thôi, sắc mặt đấu tranh một lúc, cuối cùng chỉ để lại một câu: “Cẩn thận một chút.
”Tần Phong gật đầu, đi đến bên cạnh tân nương một thân áo đỏ.
Mặc dù đối phương dùng quạt che đi khuôn mặt, nhưng nhìn từ bên mặt làn da trắng hơn Bạch Tuyết kia, góc nghiêng hoàn mỹ không tỳ vết kia, đều chứng minh Liễu Kiếm Ly được mệnh danh là quốc sắc thiên hương, tuyệt đối không phải là không có căn cứ.
Hắn hơi cúi người, nghẹ giọng nói: “Nương tử, bên ngoài trời lạnh, vi phu đưa nàng vào trong.
”Tân nương một thân áo đỏ không có đáp lại, tay phải vẫn như cũ nắm lấy cây quạt che trước mặt, có điều từ trong hồng bào rộng giơ ra tay trái, cô tay trắng nõn dưới ánh phản chiếu của hồng bào đường như phát sáng.
Tần Phong khẽ mỉm cười, nắm lấy tay nàng, sau đó tâm thần lay động.
Rõ ràng là thiên chi kiều nữ được Đại Càn công nhận, rõ ràng là thiên tài kiếm đạo được Tông chủ Vạn Kiếm Tông cân nhắc, Tần Phong vốn tưởng rằng cho dù bàn tay của Liễu Kiếm Ly không đầy vết chai kiếm thì cũng phải thô ráp hơn tay của những nữ tử thông thường.
Nhưng hắn lại không ngờ đến, chỗ nắm tay lại mềm mại nhẵn nhụi, yếu đuối không xương.
Tần Phong nắm tay tân nương đi phía trước, Lam Ngưng Sương theo sát phía sau, chậm rãi đẩy xe lăn.
Đường Hiên nhìn thấy một màn này, ngược lại cười giận dữ: “Được, được lắm, nhiều năm như vậy, ta vẫn là lần đầu tiên bị người khác phớt lờ như vậy.
Vương Mãnh! Tân lang, tân nương đi lại vất vả như vậy, ngươi biết nên giúp đỡ như thế nào rồi chứ?”“Tuân lệnh!”Mọi người chỉ nhìn thấy, Vương Mãnh nắm chặt hai tay, cơ bắp toàn thân bạo phát, khắp người tản phát ra khí nóng kinh người, dưới chân hắn, phiến đá xanh trên mặt đường trong nháy mắt vỡ tan, một đường vết nức to bằng cánh tay hướng thẳng đến Tần Phong mà lan đến.
Ầm!Cùng lúc đó, Tần Phong kêu r3n một tiếng, sắc mặt trắng bệch, thân hình trong phút chốc khụy xuống, hai vai hắn dường như một ngọn thái sơn đ è xuống, ép đến nỗi khiến hắn thở không ra hơi!Đây là thủ đoạn cảnh giới Thần Võ cấp sáu Tụ Lực- Kính Áp, đem kính khí trong cơ thể ngoại phát, tập hợp một chỗ, áp chế đối thủ!Nếu như không phải Tần Phong có văn khí bảo hộ thân thể, chỉ e chỉ riêng một thoáng này liền bị hắn ép đến hai gối khụy đất!Dụng ý của Đường Hiên là muốn Tần Phong phải bẽ mặt trước mọi người, từ đó đánh vào mặt của Liễu gia!“Tần công tử!” Lam Ngưng Sương cùng Hình Thịnh đồng thanh, lộ ra vẻ mặt lo lắng, Hình Thịnh liền phi thân vung cây trường kích, muốn đánh loạn kính khí của Vương Mãnh.
Sau đó chính vào lúc cây trường kích cách Vương mãnh chỉ bằng một cánh tay, trong đám người đột nhiên bay ra một viên đá đập vào cây trường kích, vậy mà khiến cả người và kích đều chấn lui.
Phía sau Đường Hiên vẫn còn có cao thủ, mà thực lực còn đáng sợ hơn cả Vương Mãnh!Sắc mạnh Hình Thịnh khó coi, còn muốn tiếp tục công kích nhưng bị Tần Phong ngăn lại: “Không sao, chúng ta đi!” Dứt lời, hắn cứng rắn chịu đựng kính áp tiến từng bước về phía trước khoảng cách một trượng.
Hành động này khó tránh khiến Hình Thịnh và Lam Ngưng Sương nảy sinh lòng kính trọng.
Chết tiệt, vốn chỉ muốn thể hiện khí khái nam tử của mình một chút, không ngờ lại khó đi đến vậy, quả nhiên làm màu là phải trả giá! Trong lòng Tần Phong mắc một câu.
Hắn cũng không ngờ rằng, hôn lễ của Liễu gia vậy mà cũng có người dám đến gây rối, sớm biết vậy hôn sự này hắn đã không lấy rồi!Thật là uổng máu a! Đường Hiên thấy vậy tức giận nói: “Thứ hèn mạt, ta để ngươi giúp ngươi giúp như vậy sao? Không nhìn thấy tân lang không thể đi được sao?!”Thứ chó má này, dây dưa không dứt sao?Tần Phong ngẩng đầu trừng mắt nhìn đối phương.
Nghe vậy, Vương Mãnh mở to hai mắt, to như chuông đồng, ty phải hắn nắm chặt vỗ mạnh vào lòng bàn tay trái, theo đó gầm lên một tiếng, cả phiến đá xanh trên mặt đường dưới chân hắn lún xuống.
Lồ ng ngực Tần Phong tức khắc trở nên bức bách, chỉ cảm thấy áp lực trên người đột nhiên tăng lên.
Hình Thịnh thấy vậy không nói hai lời, tiến lên trước một bước, đơn thân giơ kích cùng nhau chống lại áp lực này.
Áp lực bông nhiên giảm bớt.
Tần Phong quay đầu nhìn hắn, tên hắc thán đầu này mặc dù trông không được đẹp mắt nhưng nhãn lực không tệ, nếu như không có hắn trợ giúp, bản thân e rằng sẽ phải thất thố rồi.
Nhân cơ hội này, hắn thấp giọng hỏi: “Đường Hiên phái người đến gây rối, chẳng lẽ Liễu gia các ngươi