“Cô gia, vất vả rồi” Hình Thịnh và Lam Ngưng Sương cùng đồng thanh nói, phát ra từ tận đấy lòng.
Vốn dĩ đối với mối hôn sự này của tiểu thư, bọn họ đều không có ôm bất kỳ hi vọng gì, nhưng biểu hiện của cô gia, quả thực khiến bọn họ nhìn với cặp mắt khác.
Cảm nhận được sự kính trọng trong mắt của hai người, Tần Phong rất hưởng thụ.
Cũng may áo của tân lang khá rộng, không nhìn thấy chân hắn đang run bần bật! “Ha, võ phu cấp sáu chẳng qua cũng chỉ có vậy.
” Tần Phong thừa cơ ba hoa một câu.
Bốp! Bốp! Bốp!Đường Hiên vừa vỗ tay vừa bước lên phía trước: “Không ngờ Tần công tử vậy mà nghiên cứu Văn Thánh Đạo, còn học được tuyệt học Văn Thánh Hạo Thiên Kính, khá lắm, khá lắm, khó trách có thể đem Liễu tiểu thư bị liệt cưới về trong phủ.
Ai ya! Sao ta có thể nói tân nương tử của ngươi như vậy được, nhất thời lỡ lời, Tần công tử sẽ không trách tội chứ?”Tần Phong nhăn mày, cưỡng ép ép xuống kích động muốn đánh cho đối phương một bạt tai.
Hắn ngược lại không phải là vì sợ thân phận con trai Binh bộ Thương thư lang của đối phương, mà là lo lắng cao thủ thần bí lúc trước xuất thủ đánh lui da ngăm đen.
Thực lực đó, chỉ e còn trên cơ Vương Mãnh!Đường công tử nói gì vậy, con người làm sao có thể cùng súc sinh có nhân thức giống nhau, nếu như cãi thắng rồi, cùng lắm chẳng qua là thắng được súc sinh, nếu như khó phân thắng thua, thì chính là cùng súc sinh giống nhau, nếu như thua rồi, vậy chẳng phải đến súc sinh cũng không bằng?Như vậy xem ra nếu như ta thật sự so đo với Đường công tử dù sao cũng đều là chịu thiệt, dẫu sao súc sinh từ đầu đứng ở vị trí bất khả chiến bại.
”Cùng ta đo xem miệng ai tiện hơn phải không? Tìm hiểu về “anh hùng bàn phím” của thế kỷ 21 đi.
Hình Thịnh cùng Lam Ngưng Sương vô cùng kinh ngạc nhìn Tần Phong, không ngờ cái miệng của cô gia lại độc địa như vậy.
Khuôn mặt của Đường Hiên không ngừng co rút vì tức giận, chẳng qua qua một lúc sau, hắn dường như nghĩ đến điều gì đó, ngược lại thở ra một hơi, cười nói: “Bỏ đi, bỏ đi, bản công tử không cùng nhận thức với ngươi, ta đến đây chính ầ vì muốn uống hỉ rượu của Liễu tiểu thư, Tần công tử, ngươi sẽ không hoan nghênh chứ?”Người này, không hề đơn giản như vẻ bề ngoài nhìn thấy! Tần Phong hai mắt hơi híp lại, hắn ngược lại hi vọng đối phương vì lời nói của mình mà nổi trận lôi đình, dù sao so với một con gấu hung hãn, một con rắn độc núp trong bóng tối chờ thời cơ mà động càng khiến người ta khó đề phòng hơn.
Đường Hiên liếc nhìn Vương Mãnh trên mặt đất, lạnh giọng nói: “Người đâu, đem cái thứ đáng xấu hổ trước mắt này vất xa một chút, đừng ảnh hưởng đến hộn sự hôm nay.
” Nói xong, liền trực tiếp bước thẳng đến cửa lớn Tần phủ.
Thấy vậy, Hình Thịnh nắm ngang trường kích, chặn ở trước cửa.
“Thế nào, không muốn để ta vào? Như này không được, ta đi vạn dặm xa xôi đến nơi này, nếu như đến một chén rượu mừng cũng không thể uống, há chẳng phải sau khi trở về sẽ thành trò cười cho người khác sao? Mạt lão, ngươi nói xem chuyện này nên làm thế nào mới ổn đây.
” Đường Hiên vừa dứt lời, chỗ trống bên cạnh hắn không biết từ lúc nào liền xuất hiện một ông già.
Ông lão mặc áo bào xanh, đầu hói, hai bên thái dương còn sót lại một ít tóc bạc, ánh mắt của hắn âm tàn, mũi khoằm, bộ dạng đáng sợ.
Hình Thình và Lam Ngưng Sương nhìn thấy người đến lông toàn thân liền dựng đứng, như đối mặt đại địch, thủ đoạn xuất hiện trong nháy mắt vừa rồi chỉ có người bước vào cảnh giới Thần Võ cấp năm- Thần Hành mới có thể làm được!Mạt lão mở miệng, thanh âm sắc bén như kim sắt cào lên trên bảng đen: “Hai tiểu oa oa cấp bảy, một người chẳng qua vừa mới chạm đến kiếm đạo nhị cảnh Trọng Binh, cũng hòng ngăn cản công tử nhà ta, tự tìm cái chết sao?”Trong giọng nói tựa hồ mang theo uy áp không thể giải thích, Hình Thịnh chắn ở phía trước sắc mặt trắng bệch, trong miệng phát ra tiếng kêu r3n khẽ, nhưng cho dù như vậy, hắn nửa bước cũng không lui!“Ồ? Xương cốt ngược lại khá cứng.
” Mạt lão cười lạnh một tiếng, lại muốn phát lực lần nữa.
“Đủ rồi.
” Tần Phong đột nhiên mở miệng: “Hôm nay là ngày đại hỉ của ta, nào có đạo lý chặn người ngoài cửa, hôm nay