Tống Toàn a Tống Toàn, ngươi đây là định nướng ta trên đống lửa hay sao? Hứa Dương than thở trong lòng, có lẽ hôm nay mình thật sự không thể rời đi được rồi...
Mà lúc này bốn phía xung quanh đã là nhân sinh huyên náo, "Vị lão muội này, lên a!"
"Bộc lộ tài năng đi!"
"Để bọn họ xem, người không có tiền cũng có thể là thiên tài!"
"Cố lên! Cho nàng biết sự lợi hại!"
Hứa Dương toát mồ hôi lạnh, đang suy nghĩ lung tung không biết làm cách nào để thoát ra ngoài, thì nghe thấy người nào đó nói "Triệu Dĩ Quân, sao thế?"
Giọng nói của người đó không lớn, nhưng nó lấn át mọi tiếng ồn bên dưới, truyền đến tai mọi người một cách rõ ràng.
Đệ tử thanh sam chủ khảo ngẩng đầu nhìn lên, vừa thấy thân ảnh nhỏ bé cùng khuôn mặt béo ục ịch trên bầu trời, lập tức sửng sốt, vội vàng nói "Đoạn sư thúc sao lại có thời gian rảnh dỗi để tới đây, không kịp nghênh đón từ xa."
Người kia ở trên đầu nói "Ta đang định đi Thừa Thế Điện phục mệnh, thấy ở đây hỗn độn, liền tới xem một chút."
Triệu Dĩ Quân lập tức chỉ vào Tống Toàn cùng Hứa Dương lớn tiếng nói "Bọn họ vì tư chất kém không thể vào được tông môn, cho nên mới khiêu khích, gây rối ở đây."
"Ngươi nói..."
Tống Toàn vừa định mở miệng, liền bị một chưởng của Triệu Dĩ Quân vỗ lên vai, lúc này lập tức cúi người lui về phía sau hai bước, một hồi lâu cũng không nói ra được.
Hứa Dương vội vàng đỡ nàng, trừng mắt nhìn đệ tử thanh sam, nghiêm nghị nói "Ngươi muốn làm gì?!"
Hứa Dương đã ăn cơm cùng Tống Toàn mấy người trên cả chặng đường này, cùng nhau đánh lại thổ phỉ, đã sớm đem bọn họ xem như bằng hữu, cộng thêm Tống Toàn cũng là vì hắn mà bênh vực kẻ yếu, hắn tuyệt không thể nhìn nàng ăn thiệt thòi.
Hắn thầm xác định trong lòng nếu người họ Triệu tiến lên trước nửa bước nữa mình sẽ vận dụng Mị Thuật, sau đó để Tống Toàn lên giáo huấn nàng. Nếu như xảy ra phiền toái, cùng lắm thì vận dụng nhân tình của Bạch Tử Huy để giải quyết là xong.
Đoạn sư thúc vốn dĩ chỉ là thuận miệng hỏi một chút, cũng không có ý định nhúng tay vào chuyện sơn môn bên này, nhưng khi nàng nghe thấy giọng nói của Hứa Dương, không khỏi liếc hắn một cái, lập tức sửng sốt, "Hả? Là ngươi?"
Nàng vừa nói vừa điểm một phát "Lá chuối" dưới chân, lơ lửng giữa không trung, sau đó lại nhìn Tống Toàn và Lăng Nguyệt, gật đầu nói "Thật sự là các ngươi."
Triệu Dĩ Quân trong lòng đánh trống, thận trọng nói "Đoạn sư thúc nhận ra bọn họ sao?"
"Há, không quen biết." Đoạn sư thúc lắc đầu, lại nhìn về phía Hứa Dương, "Ngày đó hắn trấn trụ một tên ma đạo Luyện Khí Tứ Trọng, đúng lúc ta cùng Trình sư tỷ nhìn thấy mà thôi."
Khi Triệu Dĩ Quân nghe xong lập tức đình