Nương Tử Xin Dừng Tay

Mục Tiêu Là Tinh Thần Đại Hải


trước sau

Hứa Dương không khỏi rùng mình, mỗi lần thi triển mê tâm, bản thân hắn lại thấy ớn lạnh.

Vĩnh Trấn lại có vẻ khá hài lòng, "Ừm, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đã có thể thuần thục thi triển Mê tâm, thần vận cũng có mấy phần, ngươi quả nhiên là kỳ tài Mị Cốt Thiên Thành!"

Hứa Dương mặt mo đỏ bừng, thầm nói "Sau này chúng ta có thể không đề cập tới cái "Mị Cốt Thiên Thành" gì đó được không..."

Vĩnh Trấn lại thay đổi giọng điệu nghiêm túc, "Chỉ là nắm giữ được vẫn còn thiếu rất nhiều."

Hả? Cái này vẫn còn chưa được sao? Hứa Dương thầm nghĩ thế nhưng là tâm đắc của ta khi làm theo những thứ do ngươi lưu lại, luyện ra được một tia không tồi đấy.

Vĩnh Trấn nói "Ngươi vẫn còn khống chế linh lực của mình quá thô. Nếu ngươi cứ thi triển như thế này, thì cả kẻ địch lẫn chính quân mình cũng sẽ phải bị ảnh hưởng bởi Mị Thuật.

"Mà linh lực lại tản mát, ảnh hưởng của kẻ địch mà ngươi muốn đối phó sẽ bị suy yếu."

Hứa Dương gật đầu. Lần trước khi đối phó với Đỗ Hoằng, may mà Tống Toàn đã không nhìn về phía mình, nếu không cả hai người sẽ cùng nhau sững sờ, mình thật đúng là sẽ không thể giết được cái tên gia hỏa được bao phủ bởi lớp vỏ đen kia.

Hắn vội vàng hỏi "Vậy thì phải làm sao để có thể đạt được sự khống chế tinh tế?"

"Không có đường tắt, ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình khổ luyện ngàn vạn lần mới được." Vĩnh Trấn lại cổ vũ hắn nói, "Hồn lực của ngươi cực kỳ mạnh mẽ, khả năng khống chế linh lực vượt xa người thường, nên rất nhanh sẽ có thể nắm giữ thành thạo được."

"Được thôi. Ngươi chỉ cần nói cụ thể phải làm thế nào."

Vĩnh Trấn nói "Tìm một vài người hoặc yêu thú đến, thi triển mê tâm với bọn họ, cố gắng khống chế linh lực và chỉ tấn công một hoặc hai người trong số họ. Thẳng cho đến khi ngươi có thể khiến cho người khác không bị ảnh hưởng một chút nào, thì cái "Mê tâm" này sẽ coi như là chuyện nhỏ rồi."

Mẹ kiếp! Tìm mấy nữ nhân để luyện cái thứ này á? Hứa Dương suy nghĩ một lúc về những cảnh "Động lòng người" mà mình liên tục thi triển Mê tâm đối với mấy nữ đệ tử Huyền Hoa tông, lập tức hắn lại rùng mình.

"Được rồi, vẫn là dùng yêu thú đi. Luyện cái Mị Thuật này thật phiền phức."

Vĩnh Trấn nói "Linh lực phóng ra Mê tâm là vô hình khả biện, ngươi phải quan sát biểu hiện thần sắc của "Mục tiêu" bất cứ lúc nào để biết cách khống chế cho phù hợp thoả đáng, từ đó kịp thời uốn nắn.

"Đừng tưởng rằng "Mê tâm" chỉ là Mị Thuật nhập môn, liền sinh ra sự khinh thường, nếu đem luyện đến đại thành, thì kể cả là Thiên Tiên cũng khó có thể ngăn cản được. Hồi đó ta cũng luyện từng chút từng giọt một, ngươi phải có sự kiên nhẫn!"

"Được rồi, ta luyện là được chứ gì." Hứa Dương trong lòng tự nhủ, ta cũng không phải là không có sự kiên nhẫn, mấu chốt là lấy những yêu thú này ở đâu.

Vĩnh Trấn lại nói "Ngoài ra, khi thi triển Mị Thuật nếu có được sự gia trì của "Tam kỹ", thì có thể khiến hiệu quả tăng cường mấy thành thậm chí mấy lần. Ngươi cần chuẩn bị càng sớm càng tốt, thời cơ chín muồi, ta sẽ dạy ngươi cách đem Mị Thuật dung nhập vào trong tam kỹ."

"Tam kỹ? Đây lại là cái gì?"

"Tam kỹ phân biệt là giọng nói, âm nhạc và tư thế. Ngươi có thể hiểu đơn giản thành bài hát, nhạc cụ và tư thế nhảy".

Hứa Dương bừng tỉnh đại ngộ, đúng! Giống như các bữa tiệc sẽ có kèm theo một số điệu nhạc múa hát để tăng thêm phần náo nhiệt, dùng những thứ này để tăng cường hiệu quả Mị Thuật, quả thực không có vấn đề gì.

Chỉ là âm nhạc và những thứ tương tự luôn là điểm yếu của mình a...

Hắn nhớ hồi còn đi học, có lần hát cho cả trường nghe một câu "Tát Hoan liếm đít heo, thích móc cứt", mấy năm liền bị các bạn học chê cười. Thật ra mình chỉ là hát bài « Liều yêu mới có thể thắng ».

Nhạc cụ thì lại càng không cần
phải nói, cho tới hiện tại mình cũng còn không biết nổi năm nốt nhạc.

Xem ra, nếu thật sự muốn làm chỉ có thể chọn khiêu vũ, cũng may ta còn có thể khua tay múa chân mấy lần bài thể dục tám nhịp theo đài phát thanh.

Hứa Dương đành phải hàm hồ nói "Vậy ta thử một chút đi..."

"Ngươi mau chóng học chút kiến thức cơ bản, càng tỉ mỉ càng tốt, ta sẽ tự mình dạy ngươi."

Giọng của Vĩnh Trấn bắt đầu trở nên "Biến ảo khôn lường", "Thời gian của ta gần đến rồi, lần sau..."

Hứa Dương đột nhiên lại nghĩ tới một chuyện, gấp nói "Đúng rồi, ta nhớ được ngươi lần trước đã từng nói qua, có thể "Mượn lực Thiên Đạo để thu hoạch Linh Nguyên", vậy phải làm như thế nào?

"Chỉ dựa vào một chút tinh hoa Linh Nguyên bên trong khí huyết kia, thì chả biết đến bao giờ mới có thể luyện đến cái Nhã Tiên cảnh gì đó..."

Vĩnh Trấn kinh ngạc nói "Ngươi đột phá vượt qua ngưỡng Luyện Khí nhập môn, hẳn là đã thu được linh lực ngoài định mức, sao lại còn phải hỏi ta?"

Hứa Dương liếc mắt, "Ta trước đây ăn một miếng thịt yêu thú, từ trong đó hấp thu được một ít Linh Nguyên."

Vĩnh Trấn bật cười nói "Ta còn chưa từng nghe nói qua có thể thu hoạch được Linh Nguyên từ trong thịt yêu thú. Nếu ta đoán không sai, trước đó hẳn là từng có người trúng phải Mê tâm của ngươi phải không?"

"Đúng thế."

"Vậy thì đúng rồi, người trúng phải Mị Thuật của ngươi, sẽ sinh ra cộng minh hồn phách trong thời gian ngắn cùng với ngươi, Tâm Pháp Thiên Vận Triền Tâm Công sẽ có thể hút ra một phần linh lực từ trên người các nàng mượn từ Thiên Đạo vào lúc này."

Hứa Dương trợn to hai mắt, vô cùng kinh ngạc nói "Vãi lúa! Còn có kiểu như vậy sao?!"

Giọng nói của Vĩnh Trấn trở nên mơ hồ không rõ ràng, "Thiên Vận Triền Tâm Công chính là một công pháp cường đại liên quan thiên đạo, hút ra được một chút linh lực cũng chẳng có gì lạ, đợi đến sau khi luyện đến lục tầng, thậm chí còn có thể lấy được tu vi của người khác..."

Công pháp này cũng quá tà môn đi! Lấy được tu vi? Hứa Dương trong lòng lập tức thốt ra bốn chữ —— Lấy Âm Bổ Dương.

"Không không không," hắn lắc đầu nói, "Vẫn có những bản chất khác biệt! Vậy, Vĩnh đại tỷ..."

Không có câu trả lời.

"Đã đi rồi sao?"

Hứa Dương nghĩ về những gì Vĩnh Trấn vừa nói, sau đó nhớ lại những từng trải trước đây của mình —— hai lần Mê tâm trúng mục tiêu, một cái là con Thị Khuê Lang kia, một cái khác là Đỗ Hoằng, sau đó chính mình cũng ngoài ý muốn thu được Linh Nguyên.

Chỗ khác biệt chính là cái sau đóng góp nhiều hơn cái trước, tu vi đại khái có quan hệ cùng với việc trúng mục tiêu.

Nghĩ đến đây, trong lòng Hứa Dương vô cùng phấn khích khi có thể hấp thu linh lực từ những người bị ảnh hưởng bởi Mị Thuật, điều này có nghĩa là trong tương lai, tốc độ tu luyện của mình sẽ tăng tốc gấp trăm ngàn lần!

Mình sợ rằng sẽ là một nam nhân có tốc độ tu luyện nhanh nhất cái thế giới này!

Hắn chợt thấy tương lai bừng sáng, Đường Tiểu Tuyết, Cổ Ngọc Thụ gì? Còn không giống như đang nói đùa.

Anh đây, mục tiêu chính là tinh thần đại hải! Nhã Tiên cảnh, Cảnh Hào gì đó, anh đến rồi đây!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện