Kỳ thật Bành Thần cũng chỉ thuận miệng nói như vậy thôi, chứ cũng không định làm thật. Dù sao thì việc xào CP cũng khiến cho người ta mệt mỏi. Hiện tại cô lười như thế này, sẽ không rảnh rỗi tạo việc cho mình làm.
Tuy nàng chỉ vô ý nói như thế, nhưng Đại Hải lại tưởng là thật. Dù sao Bành Thần vừa nói lời kia, Đại Hải cũng không dám nhắc lại những lần nàng bị bôi đen đó. Hắn sợ nói ra lại kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến nàng khiến nàng thật sự làm như thế, đối đầu với đám dân mạng. Hiện tại Bành Thần có tiếng trên mạng cũng không tốt, nếu tiếp tục đối nghịch với dân mạng, chỉ sợ bọn họ càng tiếp tục công kích nàng. Đến lúc đó dù cho Bành tỷ nhà hắn có một trái tim thép, nhưng dù sao thì lời lẽ cũng là một món vũ khí đáng sợ, hắn sợ đến lúc đó Bành tỷ nhà hắn không chịu được.
Cho nên chờ Bành Thần ăn xong bữa sáng, hắn nhanh chóng dọn dẹp mang đi.
Đi thời điểm còn không quên dặn dò Bành Thần: "Chị, dù chúng ta nói vậy thôi, nhưng ngàn vạn lần đừng nghĩ đến việc cùng Giang Tư Ngôn xào CP nha! Nếu cùng Giang Tư Ngôn xào CP dễ lật xe lắm á."
Bành Thần: "Tại sao lại nói như thế?"
Đại Hải: "Chị quên rồi à? Ngày trước trong giới có một vị tiểu hoa đán ở giữa lễ trao giải ngã vào người Giang Tư Ngôn, cọ hắn chút nhiệt, sau đó bị người chụp ảnh đưa lên mạng. Sau đó, vị tiểu hoa này liền biến mất trong giới luôn."
Bành Thần nhướng mày: "Thế cô ta bị Giang Tư Ngôn gϊếŧ à?"
Đại Hải thần bí cười hề hề nói: "Làm gì có chuyện đó, lần đó Giang Tư Ngôn nói trước tất cả mọi người nói: về sau nơi nào có hắn thì sẽ không có vị tiểu hoa kia, nơi có vị tiểu hoa kia sẽ không có hắn. Chị nghĩ xem, Giang Tư Ngôn có địa vị thân phận như thế nào, hắn nói như thế, những tổ chương trình cùng đạo diễn sẽ ưu tiên hắn trước, cho nên liền...... đoạn tiếp theo, chị hiểu đó."
Bành Thần: "Mà sao em biết được? Chả lẽ em trốn trong gầm giường nhà Giang Tư Ngôn nghe lén à?"
Đại Hải hắc hắc cười hai tiếng: "Bọn em có một cái diễn đàn của trợ lý, mọi người trong này sẽ thường xuyên thảo luận về tin túc bát quái của các nghệ sĩ. nhưng chị cứ yên tâm, em ở trong đó chưa ngoi lên nói cái gì bao giờ, chưa nói linh tinh về chị đâu."
Bành Thần: "......" Haha, tôi làm sao tin được?
Hôm nay ngày trước đêm công diễn đầu tiên, mười bốn nhóm thực tập sinh đã chuẩn bị sẵn sàng cho bài hát trình diễn của nhóm mình, hôm nay bọn họ sẽ lên sân khấu tập dượt vài lần, trừ cái này ra, các học viên sẽ còn phải tập dượt bài hát chủ đề của chương trình tuyển chọn 《 Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ 》.
Lúc Bành Thần đến sân khấu, trên sân khấu có một nhóm đang biểu diễn, các học viên khác cũng đã đứng bên cánh gà sân khấu đợi. Lâm Phương Phỉ cùng Úc Phi đã tới trước rồi, thậm chí cũng đã thay xong đồ diễn. Bành Thần đi tới đây mới biết được hai người bọn họ biểu diễn tiết mục mở đầu
Có lẽ là đạo diễn sợ Bành Thần không cao hứng, rất cẩn thận gọi Bành Thần sang một bên giải thích: "Bởi vì lúc trước chúng tôi và người đại diện của cô ký hợp đồng đã nói là cô sẽ không lên sân khấu biểu diễn, chỉ làm một mentor, cho nên tiêt mục mở màn không đưa tên của ngài......"
Lúc ký hợp đồng này Bành Thần còn chưa xuyên qua, cho nên lúc ấy Vương Diệu cùng tiết mục tổ làm như vậy cũng là vì nghĩ cho Bành Thần.
Bành Thần đương nhiên cũng không nói thêm cái gì, dù sao cũng không đưa lên đài, cát xê cũng vẫn như thế, cho nên nàng cũng cười cười gật gật đầu, nói: "Vâng, tôi biết rồi, ngài cứ đi chuẩn bị đi!"
Lúc trước Lâm Phương Phỉ vẫn luôn lo lắng Bành Thần cũng muốn lên đài solo. Dù sao thì những người khác chưa nhìn thấy hình ảnh Bành Thần ở phòng luyện tập, nàng lại chính mắt nhìn thấy. Nếu Bành Thần thật sự muốn lên biểu diễn, Lâm Phương Phỉ không nghĩ mình có thể nhảy tốt hơn Bành Thần. Lúc sau nghe đạo diễn nói khách quý biểu diễn tiết mục đầu chỉ có nàng và Úc Phi, nháy mắt liền cao hứng.
Ngay cả hôm nay khi tới sân khấu diễn tập, nàng đều cười ngây ngốc. Nhưng nàng cũng chỉ cười được một lúc thôi, lúc sau thì cười không nổi. Bởi vì nàng rất nhanh chóng phát hiện ra, lúc nàng khổ cực ở trên sân khấu tập luyện thở hổn hển, Bành Thần chỉ cần an tĩnh ngồi dưới sân khấu làm một người xem là được
Hơn nữa tổ tiết mục có vẻ sợ Bành Thần nhàm chán, còn tri kỷ giúp cô chuẩn bị đồ uống.
Vì thế người ở trên sân khấu nhảy mệt gần chết Lâm Phương Phỉ trơ mắt nhìn Bành Thần ngồi xem hai tiết mục, uống một ngụm, rồi lại uống một ngụm, tiếp tục xem hai mắt tiết mục nữa, vô cùng thoải mái.
Đương nhiên điều này không phải là điều Lâm Phương Phỉ tức giận nhất, điều khiến Lâm Phương Phỉ tức giận là tổ tiết mục lại để Bành Thần và Giang Tư Ngôn cùng ngồi dưới xem biểu diễn!!!
Lúc trước nàng chỉ lo chú ý Bành Thần, không chú ý đến việc tổ tiết mục cũng chưa an bài cho Giang Tư Ngôn bài biểu diễn nào. Vì thế cuối cùng biến thành nàng và Úc Phi thay nhau ở trên sân khấu diễn tập cùng các thực tập sinh, còn Bành Thần và Giang Tư Ngôn lại cùng nhau ngồi dưới khán đài cùng xem.
Vốn dĩ ngày hôm qua lúc bốn mentor cùng ăn tối, có không ít dân mạng thấy không khí giữa Bành Thần và Giang Tư Ngôn rất đẹp mắt, nếu hình ảnh diễn tập này lại bị share ra ngoài, chỉ sợ fan CP của hai người càng nhiều hơn.
A a a, ngẫm lại quả thực khiến nàng tức điên lên rồi!!!
Cố tình lúc nàng đang tức giận như thế, Bành Thần thà không nói còn hơn lúc nói toàn nói điều dở: "Lâm lão sư hôm nay không phải rất cao hứng sao? Sao tôi cảm giác biểu tình này có gì đó sai sai í nhỉ!"
Đạo diễn bên cạnh cũng phụ họa nói: "Lâm lão sư có phải vì luyện tập quá nhiều nên mệt mỏi không? Nếu quá mệt mỏi chúng ta nghỉ ngơi một chút."
Lâm Phương Phỉ: "......"
Luyện tập không khiến ta mệt bằng các người đâu!
Mọi người cực khổ luyện tập cả một ngày, buổi tối tổ tiết mục cũng không muốn mọi người tiếp tục luyện tập nữa. Rốt cuộc luyện nhiều như vậy so với bản gốc cũng không kém nhau là mấy. Trước mắt điều quan trọng nhất là các học viên nghỉ ngơi cho tốt, thả lỏng trạng thái chuẩn bị tốt cho ngày hôm sau.
Khiến các học viên thả lỏng tinh thần cũng là điều khó khăn, tổ tiết mục đã nghĩ ra một biện pháp là các mentor đi ký túc xá của các học viên để cổ vũ và động viên