Editor: Tiêu
Thành phố Thanh Dương là một thành phố dựa núi, không khí trong lành tươi mát, 5-6 năm trước vẫn còn làm một thành phố hạng 3, sau đó tuyến tàu điện ngầm được xây dựng, hướng tới mục tiêu trở thành thành phố hạng 2 mà cố gắng, giờ đã xây dựng xong 2 tuyến đường, giá bất động sản cao hơn trước rất nhiều.
5-6 năm trước mua một căn nhà xa hoa ở trung tâm thành phố thì 1m2 chỉ khoảng 6000-7000, ở vùng ngoại thành thì rẻ hơn cả thế, chỉ tầm hơn 3000, chẳng qua khi đó tiền lương cũng thấp. Giờ chưa cần nói tới nội thành, chỉ mới nói đến ngoại thành cạnh núi thôi, 1m2 cũng đã phải 12.000-13.000 rồi.
Giá tăng gấp 3-4 lần trước kia.
“Cũng có thể nói như vậy, thiết bị ở tiểu khu bọn tôi rất tốt, chỉ riêng nơi học tập cũng đã rất đáng giá. Ngài nhìn xem, trường cấp 3 tốt nhất thành phố Thanh Dương cách khu chúng tôi 2 km, cũng có bến xe công cộng, thuận tiện cho trẻ con đi học, còn có trường cấp 2 Thanh Dương cũng nằm trên cùng một con đường, Bộ giáo dục thành phố đã có kế hoạch, sắp tới sẽ xây dựng một trường Tiểu học Thanh Dương ở khu ngay cạnh, càng khỏi nói tiểu khu chúng tôi có nhà trẻ riêng, ngài nghĩ lại mua nhà ở đây, con của ngài đi học ở đây có bạn có bè đi cùng cũng sẽ không buồn, 15.000 thì so với các nhà khác đắt hơn chút nhưng vì nuôi dạy con trẻ lại rất có giá trị, ngài nói có phải hay không? Chúng ta dù có khổ nữa nhưng cũng không thể để con trẻ chịu khổ.”
Nhân viên mô giới nói ba hoa chích chòe với một nhà 3 người mua nhà, đôi vợ chồng trẻ kia rõ ràng là động lòng, người chồng nói: “Đúng là rất tốt.”
“Nhưng mà đắt quá, tiểu khu hôm qua xem cách chỗ này 1000m cũng không tệ, mà 1m2 chỉ 10.000, còn tặng 15m2, lúc đó có thể đón bố mẹ lên gặp Gia Gia.” Người vợ cảm thấy nơi này quá đắt, lương của cô 1 tháng 4300, chồng 6000, có một đứa con gái phải đi nhà trẻ tốn 1000, tích góp nhiều năm, cha mẹ hai bên cũng hỗ trợ, lấy tiền tiết kiệm ra, sau này trả cũng đã đủ cực rồi.
Bọn họ có thể khổ cực một chút, con gái nhà người khác đều đến lớp học múa, học đàn, cớ sao Gia Gia nhà cô lại không thể học được bất kì cái gì?
Nhân viên mô giới cười ha ha nói: “Ngài đang nói đến tiểu khu Thanh Dương phải không? Tôi biết chỗ đấy, rẻ thì đúng là rẻ nhưng cách bến tàu điện ngầm rất xa, không như tiểu khu bọn tôi gần ngay bến, với cả tôi có nghe nói, ngài có thể tra một chút, khu đó lúc thi công có chết người.”
“A!” Người vợ hít vào một ngụm khí lạnh, sao lại chết người?
“Nếu ngài không tin thì có thể lên mạng tra thử, trên mạng vẫn còn tin tức.” Nhân viên mô giới chém đinh chặt sắt nói.
Người chồng cũng sởn cả tóc gáy, lực chú ý bị hấp dẫn đi, lấy điện thoại ra tra tiểu khu Thanh Dương có người chết, vừa tra đã thấy rất nhiều bài báo viết về nó, người vợ liếc nhìn, là lúc thi công có 2 công nhân ngã từ trên dàn giáo xuống.
“Trên báo chưa nói là chết rồi.” Người vợ nói nhỏ, có lẽ là sợ gọi tới mấy thứ xui xẻo.
Nhân viên mô giới dùng giọng điệu thần bí nói: “Đúng là cái kia kìa, bị chụp được, ngài biết đấy, nếu mà truyện này bị khui ra thì ai dám tới mua nhà nữa.”
Hai vợ chồng triệt để động lòng, cảm thấy nơi này đắt hơn 5000 nhưng mà đúng là tốt hơn, ít nhất cấp 3 Thanh Dương có tỷ lệ đỗ đại học cao nhất, chỉ cần học cấp 3 Thanh Dương thì không sợ không lên nổi đại học.
Thật sự là vì con gái mà có thể cố gắng hơn nữa.
Hai vợ chồng liếc mắt nhìn nhau, nghĩ, vậy ký hợp đồng mua bán ha?
Trong lòng nhân viên mô giới vui như mở cờ, ngày hôm nay có thể xong một đơn.
“Ký đi.” Người chồng khẽ cắn răng nói, nếu thiếu quá nhiều thì sau khi tan làm anh có thể đi nhận thêm việc chạy chân.
Người vợ gật đầu, chỉ là cảm thấy xung quanh đột nhiên trở nên lạnh lạnh, còn cảm thấy khu nhà này quả nhiên là đáng tiền, mở điều hòa đủ lạnh, cũng không để ý nhiều.
Nhân viên mô giới đi lấy hợp đồng, lúc ký tên, người chồng nghe tiếng nói xa xăm của phụ nữ nói: “Anh hỏi một chút xem mua nhà có thể vào trường cấp 3 Thanh Dương không? Nhất định có thể nhập học?”
Người chồng dừng tay cầm bút lại, trừng trừng nhìn nhân viên mô giới.
“Này…. Ngài xem, con ngài học tiểu học Thanh Dương rồi học cấp 2 Thanh Dương, sao lại không thể học được cấp 3 chứ?” Nhân viên mô giới nhìn chằm chằm bút của khách hàng, chỉ kém một bước này, sao lại có thể dừng ở đây?
Lúc này người vợ nghe được tiếng của một đứa nhóc, “Tiểu học Thanh Dương còn chưa xây, trường cấp 2 và cấp 3 Thanh Dương không nằm trong khu vực của tiểu khu này, đặc biệt là trường cấp 3 Thanh Dương, là dùng bản lĩnh của bản thân để thi vào, thành tích không quá quan trọng, cô ở đâu thì cũng không có gì khác nhau.”
“Với cả tiểu khu bên cạnh kia vốn không có người chết, công nhân chỉ bị gãy chân, đã được trị tốt.”
“Ngu ngốc, bị lừa.”
Tiếng của một nam một nữ, thanh âm lanh lảnh, nghe thì có vẻ tuổi còn nhỏ.
Hai vợ chồng rùng mình, nhìn chung quanh, bên cạnh trống rỗng không có bất kỳ ai, vậy vừa nãy là ai nói? Cuối cùng thì không ký hợp đồng, bị ngân viên mô giới quấn lấy, hai vợ chồng nói tiểu khu này có chuyện ma quái, lại còn người này nói đầy miệng mê sảng, trường cấp 3 Thanh Dương là khu giáo dục liên kết với tiểu khu mấy người? Nằm mơ giữa ban ngày! Thiếu chút nữa bị mấy người lừa rồi!
Ồn ào lớn, ảnh hưởng không tốt, nhân viên mô giới cuối cùng cũng không dám nhiều lời, người đến người đi làm lỡ chuyện làm ăn thì làm sao bây giờ?
Ai cũng không phát hiện, ở một góc của sảnh lớn, trên ghế salon, 4 người nam nữ bộ dáng học sinh cấp 3 ngồi ở đó, 4 người này chính là 4 con quỷ của trường THPT Thanh Dương trong phó bản [Pua trong trường cấp 3].
Trang Hằng, Tiền Kiều Kiều, Đường Nguyên, Cố Giai Ân.
Tiền Kiều Kiều và Cố Giai Ân ngồi một chỗ, lấy hạt dưa từ trong túi ra đưa cho Cố Giai Ân, vừa ăn vừa nói: “Lần này nhân viên mô giới nói bậy, nếu mua nhà thì có thể vào Thanh Dương, mà Dương nào chả là Thanh Dương.”
“Đúng, lúc đó vì thi được vào mà học suốt ngày suốt đêm.”
Cha mẹ Đường Nguyên ly dị, sống cùng mẹ, vì để mẹ không chịu thua kém với người khác, cậu vốn không phải người có thiên phú về học tập nhưng rất biết chịu khó, cũng là một học bá, nhưng tất cả đều được đổi