Trịnh Lam Phong nhìn thấy Lữ Khắc Minh và Lang Kỳ Văn hai người bạn thân của anh cùng đi vào đại sảnh.
anh bước đến ôm lấy vai hai người bạn.
"Xin chào! hai ông bạn đơn côi của tôi!"
Lang Kỳ Văn nhìn Lam Phong nguýt dài một cái rồi nói với dọng vô cùng tự tin.
"Cậu gọi tôi là ông bạn đơn côi thì cứ gọi đi! tại vì không bao lâu tôi sẽ không còn là người đơn côi nữa! Khắc Minh ! cuộc đời còn dài cậu không thể cứ một mình nuôi con như vậy! hãy đi thêm bước nữa đi.
chúng tôi có cuộc sống riêng của mình hết rồi, sẽ không còn thời gian để trò chuyện tâm sự với cậu nữa đâu!"
Kỳ Văn nở một nụ cười rất tươi khi nói về chuyện xây dựng gia đình.
Khắc Minh trong một thoáng anh nghĩ về những lời Kỳ Văn vừa mới nói.
đúng là như vậy, cuộc đời còn rất dài Lam Phong đã có gia đình, Kỳ Văn mai mốt sẽ lấy vợ, còn lại mình anh vò võ cuộc đời gà trống nuôi con.
mẹ già rồi cũng không thể sống ở đời với con cháu.
các con lớn cũng sẽ có cuộc sống và hạnh phúc riêng.
rồi cuối cùng anh chỉ còn một mình thân già hiu hắt.
nghĩ đến đây anh cũng đồng ý với quan điểm của Kỳ Văn.
"Cậu nói cũng đúng! chắc tôi cũng nên suy nghĩ về chuyện này!"
"Thôi hai cậu đừng ở đây để nói chuyện đời nữa! vào trong đi bà nội tôi đang chờ các cậu đấy."
Ba người bước vào trong.
nhìn thấy bà cụ Trịnh Kỳ Văn và Khắc Minh bước tới chúc mừng bà cụ Trịnh.
Lường Khiêm vừa mới đi xã giao gặp gỡ mấy người bạn, cũng như nói chuyện với mấy thương nhân.
bởi vì hiện tại anh đang là người thừa kế sản nghiệp của gia tộc họ Lường, bởi vậy chuyện gặp gỡ và xã giao với các thương nhân là rất cần thiết.
anh đi về hướng của bà ngoại.
Kỳ Văn nhìn thấy anh thì giật mình.
" Lường tiên sinh! "
Lường Khiêm thấy Kỳ Văn thì cũng bất ngờ.
"Ồ Lang tiên sinh xin chào!"
Lam Phong nhìn thấy hai người có vẻ qoen biết nhau từ lâu, bởi vậy anh hỏi.
"Khiêm! em và Kỳ Văn qoen biết nhau à?"
"Có thể gọi là như vậy!"
Kỳ Văn nói với Lam Phong.
"Bạn của tôi là sư muội của Lường tiên sinh."
"Vậy à! là học trò của võ sư Tỉnh Nghi sao?"
"Đúng vậy!"
"Con gái mà học võ là bá đạo lắm đấy! cậu nên suy nghĩ và cân nhắc thật kỹ trước khi kết hôn."
Lường Khiêm nghe Lam Phong nói như vậy, anh nhíu mày."Hai người tiến triển nhanh chóng đến như vậy sao?"
"Chưa! nhưng đấy là kế hoạch của mình trong năm sau!"
Vì thấy mọi người có vẻ qoen biết nhau từ lâu, bởi vậy Lam Phong cũng không cần phải giới thiệu họ với nhau nữa.
bốn người đàn ông nâng ly làm quen.
vừa uống xong một ngụm rượu, thì chuông điện thoại của Kỳ Văn vang lên.
anh lấy điện thoại ra xem thì là số điện thoại cô út của anh.
cô Lang Mỹ Mỹ.
gọi điện tới.
"Alô cô út sao chưa thấy tới?"
"Kỳ Văn đấy à! cô út có chuyến công tác nước ngoài đột xuất, bởi vậy không đến Trịnh gia chúc mừng được, nhưng cô đã dặn Lam Lam đem quà và thay cô đến Trịnh gia chúc mừng.
khi nào Lam Lam đến cháu ra đón con bé vào buổi tiệc với nhé!"
"Cô út cứ yên tâm giao Lam Lam cho cháu!"
"Vậy thì được rồi, cô đang bận việc!"
anh cúp máy nhưng trong lòng không được vui cho lắm, bởi vì bình thường Lam Lam đã xinh đẹp lắm rồi, cô ấy đến dự tiệc tất nhiên là sẽ phải trang điểm và mặc đồ đẹp, như vậy cái lũ đàn ông đáng ghét ở đây người nào người nấy, nhìn cô ấy rớt con mắt ra ngoài cho mà xem.
Ở biệt thự của bà Mỹ Mỹ vì Lam