Bà cố Trịnh một bên, bà Ngọc Niên mẹ của Lam Lam một bên.
hai người hai bên ôm lấy Lam Lam đi vào nhà, cả nhà vui mừng khó tả, từ nãy đến giờ chỉ có một người, tựa như người thừa.
tất cả đều tập trung vào Lam Lam Kỳ Văn thì cũng là chỗ quen biết từ lâu.
Tin Phong thì là sư huynh của cô.
Lam Phong thì là anh cả của cô.
và tất cả mọi người trong nhà đều là những người thân yêu của cô.
Chỉ có duy nhất mình anh Lữ Khắc Minh không ai nói chuyện hay đái hoài gì đến.
anh ngồi yên lặng nhìn Lam Lam, nỗi nhớ nhung bấy lâu nay như không có nơi để gửi gắm.
người ở kề bên mà trái tim cách xa nghìn dặm.
Lam Lam đáng yêu ngày nào, dờ nhìn anh bằng ánh mắt lạnh nhạt vô cảm.
anh lại tự nghĩ có phải là cô đã biết được anh có hai đứa con rồi, mà vẫn còn dám mơ tưởng đến cô không? hay là cô nghĩ anh đã giấu cô về chuyện mình có con riêng mà lại không nói với cô.
muôn vàn những câu hỏi mà anh không thể tự trả lời cho mình được.
Đã đến giờ ăn trưa cả nhà bắt đầu ngồi vào bàn ăn.
vì từ nãy giờ Tin Phong để ý thấy Khắc Minh cứ nhìn Lam Lam với ánh mắt đầy yêu thương.
bởi vậy anh muốn cắt đứt dòng suy nghĩ và mơ tưởng của Khắc Minh đối với Lam Lam đi.
Lam Lam vừa ngồi xuống thì bà cố Trịnh ngồi một bên, còn một bên bà Ngọc Niên định ngồi thì Tin Phong nhanh hơn đã ngồi xuống trước.
Nhìn thấy Tin Phong ngồi bên cạnh Lam Lam, Khắc Minh vô cùng khó chịu.
trong bữa ăn Tin Phong lại chăm sóc cho cô rất chu đáo.
"Lam Lam! em ăn tôm không?"
"Có!"
Tin Phong lại gắp một con tôm sú lột vỏ, và chấm tương ớt rồi để vào bát cho cô.
những hành động chăm sóc ân cần như vậy khiến cho cả nhà lớn bé trong Trịnh gia đều cảm thấy rất hâm mộ và hài lòng.
duy nhất chỉ có một người cảm thấy khó chịu và chói mắt.
anh không thể nuốt nổi thức ăn vào miệng, thứ mà anh có thể đưa vào miệng dễ dàng nhất trong lúc này là rượu mà thôi.
Từ ánh mắt yêu thương mà anh dành cho cô nãy giờ, lúc này đã trở thành lạnh lẽo vô cảm.
bữa trưa đã xong Lam Lam muốn đi rửa tay nhưng lại sợ đi một mình sẽ bị Khắc Minh chặn đường, cô nhìn sang mẹ.
"Mẹ đưa con đi vệ sinh chút được không?"
Ông Trịnh Kiên nghe con gái nói vậy thì kêu ngay người làm.
"Tiểu Ninh đưa tiểu thư đi vệ sinh đi con"
Nghe cha kêu người làm đưa cô đi, thì Lam Lam không đi nữa.
cô đâu có phải không biết mà cô sợ đi một mình sẽ bị Khắc Minh chặn đường mà thôi.
Tin Phong hiểu ý nên anh nói.
"Để anh đưa em đi!"
Ông Trịnh nhíu mày " Tin Phong cậu cứ ngồi dùng trà đi để cho Tiểu Ninh đưa Lam Nhã đi là được rồi!"
"Một mình cô ấy đi sẽ không an toàn, bởi vậy để cháu đưa cô ấy đi "
"Tại sao lại không an toàn kia chứ, ở Trịnh gia an ninh rất tốt.
và từ nay Lam Nhã về nhà sống, nó cũng phải làm quen với ngôi nhà này mà.
"
Mặc cho ông Trịnh có nói như thế nào, Tin Phong cũng đứng lên đưa cô đi.
Khắc Minh không có một chút cơ hội nào để có thể tiếp cận với Lam Lam, anh đau đớn vô cùng.
chỉ có một chuyến đi công tác về, người yêu biến mất, sau gần năm rưỡi