“Em không ngực không mông đấy, sao anh vẫn thích em?” Càng ngày càng mất liêm sỉ, câu trả lời của anh lại càng khiến cô bàng hoàng.
“Tại nhí không ngực không mông anh mới thích nhóc”
“Gu lạ vậy?” Mặc dù đang nhận xét về mình Lộ Khiết nói vậy chẳng khác gì tự chê bản thân cả nhưng cái bản tính thật thà thì không thể khống chế được cứ nghĩ thế nào thì nhắn thế đó.
Dạ Hiên “Nhờ có những người gu lạ như anh thì nhóc mới được rước đi đấy, nhóc phải cảm ơn anh đi”
“Cảm ơn”
Không ngờ con nhóc này vậy mà lại tin là thật, một con sói đang lừa con cừu vào bẫy, nhiều khi thấy anh hùng thật độc ác.
Nếu anh mà gặp nhóc này lúc nhóc 18 tuổi có phải nhanh không? Tự nhiên mất công chờ hai năm mới thấy thành quả.
“Nhóc có tình chuyện lâu dài với anh không?”
“Không, em nghĩ chắc được 2 tháng là nhiều lắm rồi” Cái này Lộ Khiết thật lòng nghĩ vậy, với cái bản tính đó của anh cô không nghĩ anh và cô có thể lâu dài, đối với cô có cơ hội làm bạn gái anh một lần rộng đời là vui lắm rồi chưa từng có ý định sánh bước bên anh đến hết cuộc đời.
Dạ Hiên thấy tin nhắn của cô có hơi thất vọng “Không ngờ nhóc lại tệ vậy đấy, có phải nhóc tính sẵn sẽ đá anh không?”
“Em không bao giờ đá anh đâu nhưng anh đá em thì em đành đi vậy”
“Vậy là chỉ khi anh nói chia tay mới thôi yêu đương nếu anh không nói nhóc sẽ không rời xa anh đúng không?”
“Đúng vậy” Con bé ngốc nghếch lại không biết mình đang rơi vào hàng cọp của một tên đại ác.
“Nhóc hứa rồi đấy”
Lộ Khiết lướt tin nhắn đọc từ trên xuống dưới nhớ những ngày đầu quen nhau anh nhắn tin với cô cứ như nổi quạo ấy, không bao giờ nhiều hơn 5 chữ, vậy mà nhìn bây giờ anh nhắn đi, nếu cô không ngăn cản có lẽ anh sẽ tự luyên thuyên một mình đến tối mất.
“Nhóc, anh muốn hẹn nhóc chủ Nhật này đi chơi”
“Anh tính đi đâu?”
“Đưa nhóc đi hẹn hò riêng, hôm đấy anh tới đón nhóc”
“Sợ bố mẹ em…”
“Anh giúp nhóc trốn đi” Biết là việc làm này không nên nhưng ba mẹ cô cấm quá anh cũng chỉ còn cách đấy, anh không thể ngừng yêu đương với con nhóc này được.
Thời gian trôi qua khá nhanh, mới đó đến chủ nhật, Lộ Khiết lục lọi trong tủ đồ của mình không có nổi một cái váy, toàn là quần đùi, quần dài áo phông.
Nhìn một lượt mãi mới ngắm được một cái quần short jean ống rộng, thêm một cái áo màu be vác cái túi đeo chéo lông màu trắng cực kì mềm mại.
Lộ Khiết chỉ bị cái lùn với gầy chứ dáng người cũng ổn áp.
Cô còn kẹp thêm mấy cái ghim sắc màu trên tóc.
Xong xuôi liền chạy ra ban công ngồi giờ anh.
Tiếng mô tô đang dần vang lên, Lộ Khiết mừng rỡ ngồi dậy.
Một