Mạnh Kha đã bị thương rồi, cô không muốn Tô Huệ Phi lại tham gia vào nên chỉ có thể khiến cô ấy tạm tránh đi, rời ra khỏi sân thi đấu.
Nếu lúc này còn không thành công, sau khi chuyện bại lộ, không chắc người phụ trách đi làm nóng không khí có thể trốn thoát, Thương Mẫn không thể để Tô Huệ Phi đi mạo hiểm.
Cũng may mà tiến triển rất thuận lợi, những phiền toái trước mắt coi như là đã được giải quyết.
Di động vang lên, Thương Mân vừa lấy ra liền thấy một tin nhắn chưa đọc không đầu không đuôi.
Tôi chờ em.
AI Thương Mẫn không thèm để ý.
Đùa giỡn gì chứ? Anh nói chờ cô thì cô nhất định phải đi sao? Nói như kiểu cô rất muốn đi dạo phố với anh vậy.
Thương Mẫn không nhịn được mà oán thầm nhưng thân thể lại ngồi thẳng lên, cũng không có xuống xe.
Lê Chuẩn cũng lấy điện thoại ra, sau khi nhìn định vị mà Mâu Nghiên gửi qua thì quay đầu lại, nhìn sườn mặt của Thương Mẫn.
“Có hiểu lầm gì thì gặp mặt nói rõ đi.” Lê Chuẩn nói.
Thương Mẫn hơi hơi nghiêng đầu, trừng mắt nhìn anh ta.
“Tôi có thể cho cô biết một tin tức nho nhỏ.” Lê chuẩn cười hắc hắc: “Hôm nay là sinh nhật của lão đại.”
Sinh nhật…
Vẻ mặt Thương Mẫn giãn ra một chút.
Đúng rồi, sinh nhật của Mâu Nghiên sau sinh nhật cô, tính ngày thì hình như là hai ngày này.
Thảo nào hôm đó anh nói hôm nay muốn đi shoping… Anh là một trực nam mà cũng muốn có nghỉ thức này sao?
“Ừm.” Thương Mẫn lên tiếng.
Đã vào đêm, Tô Huệ Phi lo sợ bắt an, cô đi qua đi lại ở trong phòng, không biết nên quyết định như thế nào.
Thương Mẫn vẫn chưa trở về, cô nhìn hộp thuốc ở trên bàn, tâm tình càng ngày càng phức tạp.
Trực tiếp nói cho Thương Mẫn, Mạc Hậu sẽ ra tay với cô, hay là tương kế tựu kế, trước tiên biết rõ âm mưu của Mạc Hậu rồi nội