Cái tên Lindon cực kỳ xa lạ đối với mọi người.
Căn cứ số 1 không có quý tộc nắm giữ phần lớn thổ địa giống công tước White, cũng chẳng có quân phiệt thế gia như gia tộc Sylvie.
Tiêu chí duy nhất để phân lượng nặng nhẹ chỉ có quân hàm.
"Lindon là ai thế?" Có kẻ đưa ra nghi vấn, "Lễ kỉ niệm lần này, đại biểu của căn cứ số 3 là thống soái Carrie, của căn cứ số 4 là người thừa kế gia tộc White.
Người tên Lindon này nếu chỉ là thiếu tướng thì làm sao đủ tư cách làm đại biểu căn cứ chứ?"
"Ồ xin lỗi, có lẽ tôi phải sửa lại cho đúng rồi.
Xin đừng gọi tôi là người thừa kế gì gì đó nữa." Orson White đan tay, khẽ mỉm cười và gật đầu với đám đông, "Công tước hiện tại của căn cứ số 4 chính là tôi, Orson White."
Phòng nghị sự lại nháo nhào, ai cũng không ngờ Orson tuổi còn trẻ thế mà đã leo lên làm công tước.
Con trai gia tộc White không chỉ có một, mà tên Orson này lại...
"Giống như vị thống soái Sylvie chính trực tiền nhiệm đã nhường vị trí tối cao cho nữ sĩ Carrie xinh đẹp khi ông còn đương độ tráng niên, cha tôi cũng cảm thấy rằng không cần phải chờ tới lúc ông ấy xuôi tay rồi mới để tôi tiếp quản chức vụ.
Thế nên chúng tôi đã hoàn thành trước hết thảy." Orson nói, "Căn cứ số 1 để một thiếu tướng ra mặt...!Uầy, không thể không thừa nhận, đây là một quyết định rất thông minh.
Như vậy thì khi chúng tôi truy trách hắn về chuyện vi khuẩn ô nhiễm, hắn có thể lấy lý do quyền hạn không đủ mà kéo dài thời gian."
"Căn cứ số 1 chẳng phân chia bè phái hay quý tộc, đại biểu bọn họ phái ra nhất định là người có uy tín nhất." Người Daura biện giải thay căn cứ số 1, "Có lẽ thiếu tướng Lindon là một trưởng bối đức cao vọng trọng."
"Đức cao vọng trọng? Tốt lắm, anh nói vậy thì tôi đã hiểu." Orson nói, "Tôi đoán là một Omega già cả đã mất đi Alpha, có thể là chồng hoặc con trai ở trong chiến dịch tinh cầu Rose.
Hắn dùng thân phận goá phu chiến tranh để tranh thủ nhân tình của chúng ta, đồng thời tiện tay gieo rắc vi khuẩn ô nhiễm."
"Nếu năm đó căn cứ số 4 các người chịu xuất binh sớm một chút, Omega già cả nọ cũng không cần làm goá phu đâu." Ai đó châm chọc.
"Ầy, tôi biết các vị có rất nhiều suy đoán không đáng tin về tình hình chiến sự hai mươi năm trước, nhưng tình huống thực tế là căn cứ chúng tôi đã lập tức điều động chiến hạm tiên tiến nhất để sớm đến chi viện.
Tuy nhiên, bất hạnh ở chỗ chúng tôi bị lạc đường."
Mặc kệ mọi người bày tỏ ra sao, Orson vẫn dùng vẻ mặt trầm trọng nói, "Huống hồ, chiến dịch tinh cầu Rose là cơn ác mộng của toàn bộ nhân loại, nó đe doạ sự tồn vong của chúng ta.
Mà hôm nay, sự cố vi khuẩn ô nhiễm ở căn cứ số 1 cũng đang uy hiếp đến sự sống còn đó."
Orson tạm dừng trong chốc lát, cậu ta hài lòng nhìn đám người yên lặng, "Tôi hợp lý hợp tình mà hoài nghi, rằng cái gọi là phi thuyền trục trặc chẳng qua chỉ là cái cớ từ căn cứ số 1, đại biểu Omega bọn họ có khả năng đang gấp gáp thương lượng cách ứng phó với chúng ta.
Cho nên tôi bỏ phiếu phản đối việc hoãn lại lễ kỉ niệm.
Nếu căn cứ số 1 không thể xuất hiện đúng giờ, chúng tôi coi nó thành bỏ quyền."
"Tôi bầu phiếu chống..."
"Tôi bầu phiếu tán thành..."
"Vậy thì bắt đầu liền đi." Carrie vỗ tay, trên bàn tròn hội nghị lập tức hiện lên một loạt bản tin thực tế ảo, trước mặt mỗi người tương ứng một khối, thông qua chứng thực mống mắt rồi ký tên bầu phiếu.
Mọi người kìm không nổi mà thấp giọng bàn tán.
"Căn cứ số 1 cực kỳ khan hiếm Alpha." Có kẻ ở một bên cười trộm, "Theo tôi thấy, có khả năng bọn họ đang chọn xem Omega nào sẽ ngủ với chúng ta đấy, ôi chu choa, mỹ vị Omega nhập khẩu."
Carrie vốn muốn quay đầu nói chuyện cùng Fellini thì nghe được âm thanh xí xa xí xồ của đám người này, không khỏi ngoảnh mặt sang.
Fellini thầm nhủ không tốt, muốn gọi thống soái nhà mình lại, nhưng mà không còn kịp nữa rồi.
"n*ng như vậy sao không đi kỹ viện đi?" Carrie Sylvie bảo người vừa nói, "Trong đầu chứa toàn cứt chó, người như ông xứng đáng bị Omega **."
Mọi người: "..."
Phòng nghị sự đột nhiên yên tĩnh, mọi người đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn vị nữ thống soái này.
Người bị mắng là chủ sở hữu một tinh cầu tài nguyên, sắc mặt đối phương tái như gan lợn, ngượng ngùng kháng nghị: "Sylvie..."
"** má ông!" Carrie nói, "Xéo, ngay lập tức!"
Hai Alpha thân binh ném người ra ngoài một cách rất không dịu dàng, ngoài cửa vọng vào tiếng hét thảm.
Nhóm đại biểu còn lại hai mặt dòm nhau.
"Sau khi bầu phiếu, mọi người vui lòng chờ chốc lát nhé." Fellini vội đứng lên cười ha hả để dời đi sự chú ý, "Chúng tôi sẽ công bố kết quả ngay tại đây."
Ba phút sau, cuộc bầu phiếu kết thúc.
Phiếu tán thành và phiếu phản đối ngang hàng nhau.
Thật khó xử, bởi vì nếu đại biểu vừa nãy không bị quăng ra ngoài, thế cân bằng sẽ bị phá vỡ.
Điểm mấu chốt của quyết sách lại nằm ở kẻ đã chọc giận thống soái...!sự việc bỗng trở nên vi diệu.
Vô số ánh mắt đồng loạt tập trung trên người Carrie.
Carrie nhíu mày, hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này.
"Đi." Cô ngoắc tay với thân binh, "Hỏi coi tạp chủng kia chọn cái gì."
Hai phút sau, thân binh trở về, "Báo cáo thống soái, ngài ấy bảo muốn bầu phiếu chống."
"Ok.
Lá phiếu của tên khốn chó kia được tính vào phiếu tán thành." Carrie đứng dậy đầu tiên và tự vỗ tay cho bản thân, "Ổn rồi nhé, xem ra mọi người phải trụ thêm hai ngày ở Tinh Điện rồi.
Dĩ nhiên là tôi hy vọng căn cứ số 1 đừng đến trễ quá, nếu không thì chi phí chi tiêu của các vị trong mấy bữa hoãn này sẽ để căn cứ bọn họ gánh hết."
Vẻ mặt Orson thối hoắc, nghĩ đến vị đại biểu mới bị ném ra ngoài, cậu ta đành phải tạm thời nhịn xuống cục tức.
"Các loại chi tiêu à?" Cậu ta hỏi, "Có địa điểm chơi bời nào thú vị ở Tinh Điện không?"
"Có chứ.
Nơi này là Tinh Điện mà lị.
Chỉ cần bạn muốn, đi ị cũng sẽ có người chùi đít cho bạn, và đương nhiên tiền boa sẽ cao hơn một chút.
Tôi rất hoan nghênh tất cả các vị tới trải nghiệm hạng mục giải trí tại Tinh Điện, Fellini sẽ giới thiệu cho các bạn những gì tường tận nhất." Carrie nhướng mày, xoay người tránh ra, phất tay, "Chúc các vị ăn chơi vui vẻ."
***
"Tôi nên sắp xếp một thư ký bên cạnh chị." Sheen ở bên ngoài phòng nghị sự, lúc nhìn thấy Carrie sải bước đi tới bèn nở nụ cười bất đắc dĩ, "Để hắn giải quyết một nửa vấn đề trước khi bà chị mở lời thô bạo."
"Gợi ý hay đấy.
Dù sao thì chị vẫn rất thích phương thức xã giao đó của mình." Carrie cười ha ha.
Cả hai bước nhanh qua vòng tròn hành lang, tiến vào một phòng nghỉ khác.
Nhóm thân binh dừng lại ngoài phòng, chia ra hai người một tổ bảo vệ toàn bộ cửa ra vào.
Carrie và Sheen đi xuống cầu thang trong phòng nghỉ, bước vào một gian phòng to rộng hơn.
Bố cục căn phòng này tương tự như văn phòng của Carrie trong cung điện, bao gồm phòng ngủ, phòng tiếp khách, thư phòng, toilet, trên mặt đất trải thảm lông dài hút âm, vách tường và tất cả đồ gia dụng đều bằng da.
Đồ đạc nơi đây ít hơn so với văn phòng.
Giờ phút này, trên bàn dài thư phòng đặt một vật có hình dáng na ná quả cầu thuỷ tinh, có một chiếc nhẫn màu xanh lục bên trong nó.
Đôi mắt Carrie nhuốm màu xám nhạt, khi cô nhìn chăm chú vào chiếc nhẫn xanh lục ấy, ánh mắt sẽ hơi tối một chút.
"Nếu Rhine ở đây, ắt hẳn cậu ấy sẽ đi vào văn phòng thư ký." Sheen nói.
"Nói chính xác hơn, văn phòng thư ký được thiết lập vì cậu ấy." Carrie ngồi xuống trên ghế, nhéo nhéo mi tâm, "Biểu hiện trên giường của cậu ấy bù đắp phần nào sự tổn thất của chị khi không thể mắng người khác làm niềm vui."
"...!Hai người đã lên giường?" Sheen thật bất ngờ.
"Chứ gì nữa? Có thể nhẫn nhịn đến lúc mấy chú tốt nghiệp đã là quá lắm rồi."
"Hồi trước chị đâu có nói." Sheen chỉ quả cầu thuỷ tinh, "...!Hơn nữa, chúng ta không biết cậu ấy rơi vào tay kẻ nào."
"Đám người ngoài hành tinh kia chắc chắn sẽ biết công phu trên giường của chị không tồi."
"..."
"Chị mày biết cái gì nói được và cái gì không nói được.
Thực ra thì chị lười chẳng buồn