Edit: nynuvola
Lạc Nhiễm thấy Lucas ngơ ngác nhìn y, không khỏi xấu hổ và ái ngại, hơi rụt đầu, vùi sâu vào đống quần áo.
Lucas thả tài liệu xuống, bước nhanh đến cởi giày leo lên giường.
Hắn nhớ lời Lục Thành nói, không làm loạn mớ quần áo kia, vô cùng cẩn thận tránh ra, chui vào ôm lấy Lạc Nhiễm.
Hắn cởϊ áσ khoác trên người bao bọc cho y, đồng thời vỗ về người đang nằm trong lồng ngực mình.
Lucas cười hỏi: "Thế này đã đủ chưa?"
Vành tai Lạc Nhiễm đỏ bừng, im lặng tựa nơi hõm vai hắn.
Đây là Alpha thuộc về y, mùi hương thuốc lá độc đáo, dịu dàng khiến trái tim an tâm, từng tấc da thịt và tế bào sau khi bị đánh dấu đều thoải mái vui sướng vì tin tức tố ấy.
Lạc Nhiễm nghĩ nhờ có đánh dấu chính thức, mai này hương vị của Lucas sẽ luôn lưu lại trên người mình không phai nhạt.
Trên người hắn cũng vậy.
"Bé ngoan Nhiễm Nhiễm." Lucas ôm chặt người, tay khẽ xoa sau gáy y.
"Thượng tướng." Lạc Nhiễm thấp giọng nói: "Xin lỗi, em có chút......"
Y tự nhận thấy bản thân quá mức phiền phức và nhõng nhẽo.
Nhưng đây là bản năng của Omega, không có cách nào khống chế.
"Yên nào." Lucas cúi đầu khẽ hôn xuống tai y, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đệch mợ, thật muốn đánh dấu em mỗi ngày, làm em mỗi ngày giống thế này."
Hành động của Lạc Nhiễm khiến hắn không khỏi thở dốc, hận không thể lại làm thêm một lần nữa, nhưng cơ thể y hiện tại rất yếu ớt.
"......" Lạc Nhiễm nói: "Thượng tướng chẳng phải ghét Omega phiền phức làm chậm trễ công việc của mình à?"
"Tôi thích em." Giọng Lucas gọn gàng dứt khoát: "Không có tiêu chuẩn, chỉ cần người ấy là em."
"......" Lạc Nhiễm không đáp, chỉ dựa vào hắn cười khẽ.
Lucas cảm thấy bản thân đang ôm một cái bánh bao nhỏ, lại như đang gói vằn thắn, áo khoác của hắn là lớp vỏ bọc bên ngoài, còn Lạc Nhiễm là phần nhân ngọt ngào phía trong.
Quá thơm.
Lạc Nhiễm nhận ra thân thể hắn nảy sinh biến hóa, hơi sững người.
Đây là sự khác biệt giữa Alpha và Omega. Sau khi đánh dấu chính thức, Omega sẽ khóa tinh đồng thời thân thể bị Alpha tàn sát bừa bãi hơn một lần trở nên suy nhược, nhưng Alpha lại càng mẫn cảm và kíƈɦ ŧɦíƈɦ với Omega của mình hơn, dù sao thì công tắc mở chuồng cho dã thú đã được bật, chân chính có được vật sở hữu của riêng mình.
"Không sao." Lucas thở gấp: "Tôi mang thuốc."
Bởi vì kiểu tình huống như hiện tại rất ngại ngùng, tuy rằng Omega có khả năng tiếp nhận, nhưng đương nhiễn sẽ đau, vậy nên mới xuất hiện thuốc để giải quyết trạng thái mẫn cảm của Alpha.
Lạc Nhiễm lưỡng lự một chút, tránh thoát cái ôm của hắn, hơi nằm úp sấp lại.
"Có thể làm thế này." Lạc Nhiễm giơ tay vuốt mớ tóc dài gạt ra sau tai, cúi đầu.
......
Sau khi kết thúc, Lucas lật người Lạc Nhiễm bắt y nằm xuống.
Thấy hắn cũng cúi đầu, Lạc Nhiễm cứng đờ.
"Thượng tướng, em......"
"Có qua có lại."
Nhìn con sư tử to lớn đang phủ phục trước mặt mình, đường cong cơ thể y thoáng chốc căng chặt, y cắn chặt tay mình, phần thắt lưng được rèn luyện bài bản không khỏi nâng cao.
Tin tức tố trong tổ càng thêm nồng nàn, hương vị đều lây dính lên quần áo.
Cả hai cứ thế mà náo loạn, quần áo vây xung quanh cũng bị đùn đẩy lộn xộn, Lạc Nhiễm đỏ mặt, sắp xếp lại từng cái một về lại chỗ cũ, không muốn tổ ấm mà y xây dựng xuất hiện tình trạng sụt lún.
Tiếp theo, Lucas dựa vào đầu giường ôm Lạc Nhiễm cùng nhau ngủ trong đống vải vóc.
......
Lại thêm hai ngày, rốt cuộc Lạc Nhiễm cũng thoát khỏi trạng thái ỷ lại nghiêm trọng sau khi bị đánh dấu của Omega, chất lỏng trong cơ thể tiêu hóa xong xuôi thì cơ thể cũng dần khôi phục, không còn đau trướng như trước.
Bọn họ quấn nhau quá lâu, công việc chồng chất, Lạc Nhiễm vốn bận rộn, lúc này càng bận rộn hơn.
Đại hoàng tử tạm thời đang bị giam giữ để quân bộ tiến hành điều tra, dân chúng không ngừng làm loạn chỗ tòa án, hy vọng chính phủ nhanh chóng trừng phạt Đại hoàng tử và loại tên gã ra khỏi cuộc tranh cử.
Lần này cho dù Đại hoàng tử thật sự khiến luật sư 'rửa sạch' tội danh thành công thì lòng dân e khó lòng thu phục nữa, trừ phi Nhị hoàng tử trực tiếp từ bỏ hoặc xảy ra chuyện bất ngờ, nếu không Đại hoàng tử xác định vô duyên với ngôi vương.
Đúng lúc này Lạc Nhiễm và Lucas nhận được tin tức từ cục quân sự.
—— Sirrell không chịu nổi tra tấn ở nhà tù nên tự sát, trạng thái khi chết rất thê thảm.
Sirrell dùng máu viết lại di thư, cầu xin mang xác mình chôn trong mộ phần nhà Aldo.
Lạc Nhiễm thở dài, điều đó tất nhiên không thể.
Nhà Aldo đã xóa tên gã rồi.
Hơn nữa Alton · Aldo đang yên nghỉ trong nghĩa trang, sao có thể để Sirrell bước vào.
Lạc Nhiễm nhắn trả lời Vương Thu Dương, bảo anh ta không cần nghe theo.
Xử lý ôn thỏa việc vặt, y đi tìm Hạ Chí.
Lúc đến căn nhà gỗ nhỏ kia, Lạc Nhiễm vô cùng kinh ngạc phát hiện —— đồng ruộng bên cạnh căn nhà gỗ không còn trồng hoa màu nữa, đẩy cửa tiến vào thì thấy sân vườn đã được dọn dẹp sạch sẽ.
"Nhiễm Nhiễm tới hả?" Hạ Chí vui vẻ đang định lên đón y bỗng dưng lùi về sau hai bước.
"Ghê quá nha." Hạ Chí trêu chọc: "Dạo gần đây ở cùng Thượng tướng ngọt ngào thật đấy."
Lạc Nhiễm: "?"
Hạ Chí bất đắc dĩ giải thích: "Mùi cực kỳ nồng, Thượng tướng thật đúng là...... Du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu cao dễ sợ, lưu lại trong người cậu nặng vô cùng."
Lạc Nhiễm kinh ngạc, vô thức đưa tay lên ngửi thử cổ tay áo.
Sao y không có cảm giác thấy mùi gì hết vậy?
"Ha ha ha......" Hạ Chí nhìn y đáng yêu như thế, vội kéo người đi vào, "Đừng ngửi nữa, chờ tôi rót trà cho cậu, hiếm khi thấy cậu rảnh rỗi đến chơi."
"Ừm, bận cũng phải đến gặp anh." Lạc Nhiễm nói: "Tại vì sắp tới...... Khả năng lớn tôi sẽ không ở thủ đô."
Hạ Chí vô phòng bếp lấy ấm trà, đặt chén trà trước mặt y rồi ngồi xuống, nhíu mày hỏi: "Chuẩn bị đánh trận tiếp?"
"Ừm." Lạc Nhiễm nhận chén trà, nhẹ giọng đáp: "Lần này hẳn không phải chiến dịch nhỏ."
Phía quân bộ rõ ràng cảm giác được khoảng thời điểm tiếp theo sẽ không đánh những trận nhỏ lẻ nữa. Hiện tại bên tinh khấu chuẩn bị sẵn mưa sao băng, cho nên sau khi nghỉ ngơi chỉnh đốn họ đã trang bị thêm vũ khí mới, liên tục huấn luyện, theo dõi động thái, đại quân cũng đang chờ chỗ mỏ quặng mới khai quật ở Lạc Băng, miễn cho con sâu kia có thể phá động xông vô bất cứ lúc nào.
Cũng bởi vậy mà gần đây Lucas còn bận hơn Lạc Nhiễm, hắn chỉnh lý quân đội, sắp xếp và chuẩn bị phương pháp đối phó với mưa sao băng.
Hơn nữa......
Dạo trước lúc ở tuyết sơn Lạc Nhiễm từng bị một tên nằm vùng bẫy rập, phát nổ phi cơ.
Sự thật chứng minh, trong quân bộ có nội ứng, có thể được Lục Thành sắp xếp xuất hiện bên cạnh y chắc chắn phải là người có chức vụ, nhận sự tin tưởng hết lòng.
Cho nên khó càng thêm khó, người này nhất định biết rất nhiều tin mật, cần loại bỏ ngay trước khi chiến dịch bắt đầu.
Theo như Lục Thành điều tra, phát hiện nằm vùng có tận hai kẻ, vì nhiều việc cần đến hai người mới làm được.
"Không sao, sau này còn có thể gặp mà." Hạ Chí chớp mắt nói: "Cậu không phát hiện ra hả? Tôi dọn dẹp nhà cửa gọn gàng là vì sắp chuyển đến bộ y tế đấy."
Lạc Nhiễm sửng sốt, "Anh...... Chuẩn bị quay trở lại làm việc ở bộ y tế?"
"Ừ." Hạ Chí cười bảo: "Về với biên chế của lão Thẩm, lấy lại chức danh bác sĩ chiến địa lần nữa, cho nên khả năng cao sẽ cùng lão Thẩm tùy quân, đến lúc đó chúng ta có thể gặp mặt trên chiến hạm."
Lạc Nhiễm hơi sững sốt, hỏi: "Anh giảng hòa với bác sĩ Thẩm rồi sao? Anh tha thứ cho anh ta?"
"Aizz nói thế nào nhỉ...... Tôi cũng không tư cách gì mà tha thứ cho người ta." Hạ Chí tiếp tục: "Trước đây chắc Thượng tướng đã từng nói với cậu, anh ấy không sai, là tôi sai."
Hạ Chí rũ mắt: "Cho nên hiện tại chỉ là tôi tha thứ cho bản thân, mọi chuyện tiêu tan nhẹ nhõm, không còn khúc mắc nữa."
Mấy năm nay anh cô đơn ở đây trồng rau trồng hoa, tự đày ải chính mình.
Nhưng thời gian trôi qua rất nhiều năm rồi.
"Ừm." Lạc Nhiễm mỉm cười gật đầu.
Qua một lát, Lạc Nhiễm thấp giọng hỏi: "Tôi còn có một vấn đề...... Muốn hỏi anh."
"Sao?"
Lạc Nhiễm: "Anh và bác sĩ Thẩm đã làm đánh dấu trọn đời chưa?"
Đánh dấu tạm thời sẽ phai mờ dần đi, đánh dấu chính thức là dấu