Tang Tửu sửng sốt, cô không nghe nhầm chứ? Ôn Quý Từ lại bảo cô cởi váy!
Tang Tửu cảnh giác ôm người mình lại, dựa sát vào cửa sổ: “Em không chọn cái nào hết! Anh tránh xa em ra chút.”
Ôn Quý Từ thấy bộ dạng này của Tang Tửu thì bật cười: “Sợ đến thế à? Em là đồ nhát gan?”
Tang Tửu mặt lạnh tanh: Ai nói em nhát gan? Tốt hơn cái người không biết xấu hổ nào đó.”
Ôn Quý Từ đã biến thái đến mức này rồi sao?
Ôn Quý Từ nhướng mày, nói đầy ẩn ý: “Không cởi cũng được, thực ra còn một cách nữa.”
“Cách gì?”
Đôi môi mỏng của Ôn Quý Từ cong lên, anh thốt ra một câu nhẹ bẫng: “Anh xé váy giúp em.”
Lời vừa dứt, Tang Tửu hoàn toàn đơ ra: “Xé? Xé thế nào?” Là xé váy như trong tưởng tượng của cô sao? Sao nghe cứ kỳ kỳ thế nào ấy nhỉ?
Còn chưa đợi Tang Tửu phản ứng lại thì Ôn Quý Từ đã cúi người xuống, bàn tay trắng lạnh thẳng thừng hướng đến vạt váy của Tang Tửu, kéo lấy một góc.
Động tác của Ôn Quý Từ rất nhanh, Tang Tửu hoàn toàn không kịp tránh đi, cơ thể cô căng cứng, hoảng sợ nói: “Biến thái, anh muốn làm gì?”
Ôn Quý Từ ngước mắt, cong môi cười: “Em nói xem còn có thể xé thế nào nữa?”
Anh không chớp mắt nhìn thẳng vào Tang Tửu, đầu cũng chẳng cúi, tay kéo váy ngủ, xé mạnh sang hai bên.
Trong yên tĩnh, tiếng ‘xoẹt’ vang lên.
Tang Tửu cứng đờ cúi đầu, váy móc bên cửa sổ bị Ôn Quý Từ phũ phàng xé rách, cô cử động được rồi, nhưng đùi lại lộ một mảng lớn.
Tang Tửu vội che lấy chân mình, tức giận ngước mắt: “Sao anh không thương lượng với em?”
Anh đúng là vô lý đùng đùng.
Ôn Quý Từ xé váy xong lại chẳng chịu đi, trong tay anh vẫn còn nắm góc váy vừa xé ra.
Ôn Quý Từ lại khom lưng, trước mặt Tang Tửu, anh chậm rãi xòe tay ra, nhẹ nhàng ném mảnh vải váy xuống đất.
Anh kề sát bên tai Tang Tửu, giọng nói như trêu đùa: “Chẳng phải đã thương lượng rồi sao?”
Tang Tửu lại lần nữa bị đánh bại bởi độ mặt dày của Ôn Quý Từ, cô không muốn ở cùng một căn phòng với người này nữa.
Cô nhảy xuống giường, bỏ lại một câu.
“Em đại nhân rộng lượng, không so đo với loại người như anh.”
Trước khi đi Tang Tửu chợt nhớ ra còn chưa lấy đồng hồ, cô sầm mặt đi tới trước giường, cầm đồng hồ rồi bỏ đi.
Cổ tay cô bị Ôn Quý Từ nắm lấy, anh nhìn chiếc hộp, giọng điệu ẩn chứa cảm xúc: “Cho anh?”
Tang Tửu nhớ đến chuyện Khâu Nhiễm, khuôn mặt xinh đẹp u ám, hệt như hoa hồng nhuộm sương giá.
Cô cười khẩy: “Vốn dĩ là cho anh, nhưng giờ em hối hận rồi.”
“Tại sao?”
Tang Tửu mặt không cảm xúc nghĩ, Ôn Quý Từ còn dám hỏi cô tại sao? Chuyện tốt tự anh làm giờ anh định không nhận à?
Tang Tửu khoanh tay, lạnh lùng nói: “Ôn Quý Từ, anh có thêm một cô em gái từ khi nào, sao em không biết?”
“Ý gì?” Ôn Quý Từ nhướng mày.
Tang Tửu nhếch mép: “Anh với em gái tốt của anh lên hot search rồi, hay là anh tự xem đi.”
Ôn Quý Từ lấy điện thoại ra, nhìn thấy bức ảnh anh với Khâu Nhiễm đứng nói chuyện với nhau trên weibo, tiêu đề hot search còn viết nghi vấn Khâu Nhiễm là em gái anh.
Sắc mặt Ôn Quý Từ lập tức sầm xuống, là Khâu Nhiễm cố ý làm ra.
Ôn Quý Từ dằn lại cảm xúc, anh nhìn Tang Tửu, trầm giọng nói: “Anh có thể giải thích.”
Vẻ mặt Tang Tửu thờ ơ, anh giải thích cái gì? Bây giờ còn cần giải thích sao?
Tang Tửu nhìn chằm chằm Ôn Quý Từ, giọng điệu lạnh tanh: “Em chỉ muốn hỏi anh, tại sao là Khâu Nhiễm?”
Giọng cô hơi nặng nề: “Anh biết rõ mẹ Khâu Nhiễm chia rẽ gia đình em, anh cũng biết rõ đời này em ghét nhất là cô ta.”
Rõ ràng Ôn Quý Từ biết hết nhưng anh vẫn làm vậy.
Tang Tửu cười mỉa: “Ôn Quý Từ, có phải mắt anh hơi kém không?”
Nếu là người khác thì cũng thôi đi, nhưng là Khâu Nhiễm thì chắc chắn không được.
Tang Tửu hỏi một loạt câu hỏi, Ôn Quý Từ day đầu mày.
Anh nhìn Tang Tửu không chớp mắt, người trước mặt nói toạc ra lại còn tùy ý, cô hệt như ngọn lửa đang cháy, nhìn chốc lát là thiêu đốt mắt anh.
Ôn Quý Từ khẽ hỏi một câu: “Em thật sự cảm thấy mắt anh kém như vậy à?”
Tang Tửu không đáp.
Ôn Quý Từ trầm giọng nói: “Truyền thông giỏi nhất là bắt bóng bắt gió, anh thừa nhận là tối nay anh sơ suất.”
“Nhưng chuyện anh chưa từng làm, sao anh phải nhận?”
Có lẽ trong lòng Tang Tửu mặc định Ôn Quý Từ là người bên cạnh mình, thế nên cô càng tức giận hơn.
Tang Tửu khẽ cười: “Cho dù không phải Khâu Nhiễm, có phải người khác cũng có thể làm em gái anh?”
Trừ cô ra.
Mỗi một chữ Tang Tửu nói ra đều tựa như dây leo, từ từ bao phủ lên cổ Ôn Quý Từ.
Mũi nhọn đến gần nhưng anh lại không hề lùi dù chỉ nửa bước.
Trong tĩnh mịch, Ôn Quý Từ gằn từng chữ, như thể đang thề thốt gì đó: “Tang Tửu, sẽ không có ai khác.”
Ôn Quý Từ bỗng khom người, tay anh đặt lên vai Tang Tửu rồi bóp chặt lại.
Anh nhìn đăm đắm vào mắt cô, đôi mắt sâu không thấy đáy, lặp lại lần nữa: “Em nghe rõ chưa? Sẽ không có ai khác.”
Suy nghĩ của Tang Tửu trôi dạt, khuôn mặt anh lúc này khớp với vẻ hờ hững của anh trước đây.
Cô đột nhiên nhớ đến buổi chiều yên ả ảm đạm đó, trong phòng thay đồ, Ôn Quý Từ ngoảnh mặt đi, giọng anh như lưỡi dao đâm vào trái tim cô.
Cô ấy không phải em gái tôi.
Như mắc xương cá trong cổ họng, từng chữ rõ ràng.
Trong lòng Tang Tửu lóe lên tia giễu cợt, giọng cô nhàn nhạt: “Không có thì thôi.”
Có lẽ tối nay thật sự chỉ là hiểu lầm.
Nhưng cho dù không có ai khác thì người đó mãi mãi không phải là cô, đúng không?
Chính miệng Ôn Quý Từ từng thừa nhận, cô mãi mãi không phải là em gái của anh, anh sẽ không quên điều này, cô lại càng không quên.
Ôn Quý Từ cảm thấy vẻ mặt Tang Tửu hơi kỳ lạ, anh đang muốn lên tiếng nói gì đó.
Lúc này, giọng Tang Tửu lại vang lên, rất nhạt và cũng rất khẽ.
“Ôn đại thiếu gia, anh giải thích xong rồi, vậy giờ em đi được chưa?”
Tang Tửu không nhìn Ôn Quý Từ, Ôn Quý Từ im lặng nhìn cô.
Hồi lâu sau, anh buông tay.
Tang Tửu rời đi, bầu không khí yên tĩnh trở lại.
*
Khâu Nhiễm phải đáp chuyến bay sớm, tin này chẳng phải bí mật gì, lúc cô ta xuất hiện ở sân bay, truyền thông đã nghe tin mà tới.
Tin tức xôn xao, paparazzi tăng ca thâu đêm, đến sân bay nằm vùng.
Tối nay, lúc Khâu Nhiễm xuất hiện chỉ đeo khẩu trang, chỉ cần là người hơi quen thuộc với ta thì nhìn cái là có thể nhận ra ngay.
Thấy nhiều phóng viên như vậy, rõ ràng Khâu Nhiễm sửng sốt.
Khâu Nhiễm ngạc nhiên không phải giả, sân bay sáng sớm mà lại có truyền thống đến đây vì cô ta, vẫn là lần đầu cô ta có vinh hạnh thế này.
Chỉ một giây cô ta đã điều chỉnh trạng thái, lập tức cúi đầu, bước nhanh về trước.
“Cô với Ôn Quý Từ là quan hệ gì?”
“Khâu Nhiễm, cô thật sự là con gái của nhà họ Ôn sao? Hay là bạn gái của Ôn Quý Từ?”
“Cô có bối cảnh như vậy, tại sao lại vào làng giải trí? Sau khi debut, gia đình có trợ giúp gì cho cô không?”
Khâu Nhiễm cúi đầu không nói lời nào, cô ta cau mày, gương mặt trang điểm kỹ càng không hiểu sao lại khiến người ta thấy thương tiếc.
Trong các tác phẩm của mình, cô ta cũng không nhập tâm để diễn đến thế, diễn xuất từ khi debut đến nay đã phát huy hết mức vào lúc này.
Vệ sĩ theo bên cạnh Khâu Nhiễm cũng không phải người chỉ biết ăn không biết làm, sân bay tắc nghẽn, anh ta lập tức có tư thế vệ sĩ của ngôi sao tuyến một.
Mặt vệ sĩ đen như đít nồi, bảo vệ Khâu Nhiễm sát sao.
“Nghệ sĩ của chúng tôi không nhận phỏng vấn.” Giọng nói vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo.
Dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, cuối cùng Khâu Nhiễm ngăn được đông đảo phóng viên, thái độ như thật nhưng là giả của cô ta càng khiến người ta nghi ngờ.
Chẳng bao lâu sau, tin tức được đưa ra, dưới sự hỗ trợ của truyền thông, Khâu Nhiễm lại lên hot search.
“Đêm khuya Khâu Nhiễm xuất hiện ở sân bay, nghi vấn ngầm thừa nhận tin đồn.”
“Thân phận tiểu công chúa của Thế Hòa bị lộ, từ chối không trả lời.”
Tin tức dồn dập, các diễn đàn lớn bị spam, dân mạng thức đêm để cập nhật diễn biến mới nhất.
Tập đoàn Thế Hòa trước giờ khiêm tốn, tối nay đột nhiên có động tĩnh.
Trước đây cũng có người lợi dụng Thế Hòa, nhưng họ luôn mặc kệ chẳng quan tâm.
Có lẽ là thái độ ôn hòa của Thế Hòa trước đây đã cho đoàn đội của Khâu Nhiễm ảo giác, thế nên công ty mới sao tác không chút kiêng dè như vậy.
Nhưng đoàn đội của Khâu Nhiễm không ngờ, ai cũng có thể làm chuyện này nhưng nhà họ Khâu thì không được.
Phu nhân tổng tài Tang Mai là giới hạn của Thế Hòa, tiểu công chúa Tang Tửu là giới hạn của Ôn Quý Từ.
Họ dám lấy chuyện này để làm ầm ĩ lên thì phải trả cái giá tương ứng.
Ôn Quý Từ gọi một cuộc điện thoại bảo trưởng phòng quan hệ công chúng của công ty đến, thái độ của Thế Hòa vô cùng cứng rắn, đăng một bài weibo.
Tập đoàn Thế Hòa: “Tập đoàn Thế Hòa và Khâu tiểu thư không có bất kỳ quan hệ gì, mong Khâu tiểu thư và đoàn đội đừng tuyên truyền tin giả, nếu không, chúng tôi sẽ dùng pháp luật để xử lý việc này.”
Cái gì? Lần này Thế Hòa không thản nhiên để mặc nữa mà trở nên cứng rắn rồi.
Lúc được hỏi có quan hệ với nhà họ Ôn, studio của Khâu Nhiễm nhất quyết giả chết, muốn lập lờ để qua ải này.
Bây giờ lập tức nhảy ra thanh minh làm sáng tỏ bản thân Khâu Nhiễm không có quan hệ gì với tập đoàn Thế Hòa.
Weibo của Khâu Nhiễm nhấn like bài thanh minh của studio.
Nhưng những người theo chính nghĩa đột nhiên nghiệm ra chút mùi lợi dụng địa vị hiếp người.
“Thế Hòa ỷ thế hiếp người sao? Rõ ràng là Ôn tổng gặp mặt Khâu Nhiễm, tại sao cuối cùng đổ lỗi cho phụ nữ?”
“Khâu Nhiễm