Hạ Thiên San thi vào một học viện âm nhạc ở thành phố T, Hạ Thanh Khê đã mất rất nhiều thời gian để thuyết phục Hạ Chính Tùng cho phép Hạ Thiên San được học đàn dương cầm như cô bé mong muốn.
_ Chị dâu, sắp đến tết rồi, hai chị có định về nhà không?
Cố Yên Chi đang ở phòng khách gọi video cùng với Hạ Thiên San.
Cô bé vẫn quen miệng gọi nàng là chị dâu, Cố Yên Chi mỉm cười gật đầu.
_ Ừm, hai ngày nữa chị và Thanh Khê sẽ về.
Hạ Thiên San nghe thấy liền vui mừng đến nhảy cẫng lên, la hét ở đầu dây bên kia.
Cố Yên Chi loáng thoáng có thể nghe được tiếng Ôn Noãn Noãn đang mắng cô bé làm ồn.
Hạ Thanh Khê tắm xong đi đến vòng tay ôm lấy nàng, trên người cô còn một chút lạnh lạnh từ hơi nước, mùi hương ngọt ngào của chai sữa tắm hương đào mà Cố Yên Chi vừa đổi phản phất quanh đầu mũi nàng.
_ Thanh Khê, sao lại không sấy khô tóc, sẽ bị cảm, trời lạnh lắm!
Bị Cố Yên Chi càu nhàu nhưng Hạ Thanh Khê vẫn mỉm cười hôn lên má nàng.
Hạ Thiên San ở bên kia màn hình bĩu môi, Ôn Noãn Noãn giục cô bé đi ngủ.
Cố Yên Chi kéo Hạ Thanh Khê vào phòng ngủ rồi giúp cô sấy khô tóc.
_ Hữu Thiện dạo gần đây thế nào?
Hạ Thanh Khê cúi đầu để nàng tiện sấy tóc cho mình, cô nói.
_ Cậu ta đang theo đuổi Kiều Gia Ý.
_ Thật sao? Gần đây Gia Ý bận rộn nên tôi cũng không thường gặp.
Cố Yên Chi bật cười, Hạ Thanh Khê thì lại lắc đầu.
…
Khương Hữu Thiện mua một bó hoa hồng 99 bông thật to đi đến phim trường, nơi Kiều Gia Ý đang công tác.
Hành động của cô ấy thu hút tất cả các nhân viên tại phim trường, mọi người lén lút lấy điện thoại ra chụp ảnh hai người họ.
Ngày hôm sau hình ảnh này được lan truyền trên mạng xã hội, Khương Hữu Thiện còn chưa tỉnh ngủ đã nhận được cuộc gọi của thư ký Âu, sau đó cô ấy đã chia sẻ hình ảnh và bài viết qua tài khoản của Khương Hữu Thiện.
_ Khương tổng, chủ tịch nhìn thấy những hình ảnh này sẽ không nổi giận chứ?
Khương Hữu Thiện vừa nhìn ảnh vừa cắn ngón cái lo lắng, Kiều Giá Ý nhìn thấy hình ảnh của nàng ta bị tung lên khắp mạng xã hội sẽ không phát ti3t đi?
Cô ấy thay đồ đi xuống phòng ăn đã thấy cả nhà đang ngồi dùng bữa, dì Hoa, người giúp việc của nhà cô ấy liền nói.
_ Hữu Thiện xuống rồi, mau đến ăn sáng đi!
Khương Hữu Thiện gật đầu rồi đi đến bàn ngồi xuống, cô ấy hít sâu một hơi, rất nghiêm túc nói.
_ Con có chuyện quan trọng muốn tuyên bố!
Khương chủ tịch vẫn ung dung ngồi đọc báo, ông ấy cầm tách cà phê lên nhấm nháp.
Mẹ Khương, anh trai và chị dâu của Khương Hữu Thiện vẫn bình thản ngồi ăn sáng, dường như không ai để ý đến lời nói của cô ấy.
Khương Hữu Thiện bạo tính đập tay xuống bàn quát lên.
_ Này, con nói là có chuyện quan trọng.
Anh trai Khương Hữu Thiện ngẩng mặt lên nhìn cô ấy rồi cười nhạt, mẹ Khương cũng liếc nhìn cô ấy lại thong thả lau miệng, Khương Hữu Thiện bị họ nhìn như một đứa trẻ ngốc nghếch liền tức đến đỏ mặt.
_ Thật quá đáng, mấy người không xem con ra gì sao?
Anh trai Khương Hữu Thiện hắng giọng.
_ Cả nhà biết em định nói gì, nên không cần nói nữa.
_ Sao? Làm sao mọi người biết được?
Khương Hữu Thiện nhíu chặt mày hỏi lại, mẹ Khương từ tốn nói.
_ Còn không phải bị lan truyền khắp mạng xã hội rồi sao?
Khương Hữu Thiện cắn môi lúng túng, cô ấy lấy hết thảy sự can đảm để tuyên bố.
_ Ba, mẹ chuyện này không liên quan đến Gia Ý, là do con.
Chính con là người đang theo đuổi cậu ấy, con thích phụ nữ.
Khương chủ tịch gấp tờ báo lại bỏ xuống bàn, ông ấy tháo mắt kính ra rồi nhìn chằm chằm vào Khương Hữu Thiện.
_ Mọi người cũng đâu có nói là Gia Ý làm!
Ông ấy thản nhiên nói, trên mặt không một chút bất ngờ hay giận dữ.
Khương Hữu Thiện liền đờ mặt, lộ ra cái vẻ ngốc nghếch.
Anh trai cô ấy bật cười thành tiếng.
_ Đúng là đồ ngốc! Em nghĩ cả nhà không biết chuyện gì sao?
_ Này, ý anh là sao hả?
Khương Hữu Thiện trừng mắt với anh ta, mẹ Khương thở dài nói.
_ Con là con gái của chúng ta, chuyện con thích phụ nữ cả nhà sớm đã biết không cần phải công khai tuyên bố như vậy!
Khương Hữu Thiện ngờ vực híp mắt nhìn bà ấy, rồi lại nhìn vào ba mình.
Khương chủ tịch nhấp một ngụm cà phê.
_ Con tưởng những chuyện lúc nhỏ con nhờ Gia Ý nói dối, ba và mẹ liền sẽ tin sao? Bọn ta sớm đã biết con hẹn hò với nữ sinh từ năm cao trung, con từ nhỏ lúc nào mà không gây ra chuyện lớn, còn gì bất ngờ hơn sao?
_ Phải đó, chỉ cần đây không phải chuyện gì nghiêm trọng thì bọn ta không cấm cản nổi con.
Hơn nữa, Gia Ý cũng rất tốt, xem như mắt con vẫn chưa mù.
Mẹ Khương rầu rĩ nói rồi đứng lên rời khỏi bàn, Khương Hữu Thiện vừa bối rối vừa hoảng hốt.
_ Khoan đã, mọi người đều biết, vậy còn ba mẹ Gia Ý thì sao?
Anh trai Khương Hữu Thiện nhìn bộ dạng ngốc nghếch của cô ấy, cười một cách cợt nhả, mọi người rời khỏi bàn ăn để lại Khương Hữu Thiện ngơ ngác ngồi ở đó.
...
Hơn 9 giờ tối, Hạ Thanh Khê đang vội nghe điện thoại, Cố Yên Chi giúp cô cài lại cúc áo, lấy áo khoác dạ, Hạ Thanh Khê một tay cầm điện thoại, tay kia xỏ vào trong tay áo khoác.
Cô dập máy rồi nhìn vào Cố Yên Chi, vẻ mặt tiếc nuối và buồn bã.
_ Bây giờ tôi phải đến đó ngay lập tức, ngày mai cậu đón xe về nhà trước, tôi giải quyết việc xong sẽ về sau.
Cố Yên Chi đưa tay chỉnh lại cổ áo sơ mi giúp Hạ Thanh Khê, nàng dịu dàng mỉm cười.
_ Ừm, không gấp, hôm nay chỉ mới 27, cậu lái xe cẩn thận, nếu mệt thì cứ nghỉ ngơi trước rồi hãy lái xe về.
Hạ Thanh Khê gật đầu rồi hôn lên má nàng, sau đó cô cầm lấy cái túi xách rời đi trong đêm.
20 phút trước, Hạ Thanh Khê nhận được điện thoại của Giản Minh Nguyệt, cô ấy nói phim trường nơi Chu Lệ Hân đang ghi hình xảy ra tai nạn.
Giản Minh Nguyệt là người đại diện của nàng ta nhưng hiện tại cô ấy đang đi công tác nước ngoài, không thể đến xem tình hình chỉ có thể nhờ Hạ Thanh Khê đến đó.
Chu Lệ Hân từ sau trailer của “Thiên thu” công bố, nàng ta diễn vai phụ nô tì bên cạnh nữ chính, được chú ý nhờ vẻ ngoài ưa nhìn, bật lên và nhận được nhiều dự án phim truyền hình.
Mặc dù chỉ là những bộ phim nhỏ, kịch bản cũng không gọi là quá xuất sắc nhưng với một diễn viên đã 25 tuổi thì đây chính là bước ngoặt trong sự nghiệp diễn xuất mờ nhạt của nàng ta.
Hạ Thanh Khê lái xe một mạch đến phim