_ Con vẫn quyết định sẽ không sang nước ngoài du học sao? - Hạ Chính Tùng và Hạ Thanh Khê ở trong phòng khách nói chuyện với nhau.
Vài ngày trước Hạ Thanh Khê đã đến thăm ông bà nội, Hạ Chính Tùng cũng đã nói với cô về ý định sẽ cho Hạ Thanh Khê sang Mỹ du học nhưng Hạ Thanh Khê nhất quyết phản đối.
Hai cha con đã có một buổi tranh cãi về chuyện học đại học của Hạ Thanh Khê, sau đó cô đã tức giận bỏ về.
Nhà nội Hạ Thanh Khê là một gia đình gia giáo, tất cả những người trong nhà nội đều tốt nghiệp từ cao đẳng, đại học.
Hạ Chính Tùng khi khác đều sẽ giống như Ôn Noãn Noãn, tôn trọng và lắng nghe con cái là phương pháp giáo dục của hai người họ.
Nhưng Hạ Chính Tùng lại có chấp niệm với việc học, từ mẫu giáo đã gửi Hạ Thanh Khê đến những ngôi trường tư nhân chất lượng thay vì lựa chọn những ngôi trường công lập.
Năm Hạ Thanh Khê 10 tuổi, Hạ Chính Tùng làm ăn thất bại, tính cách ông ấy lại đào hoa và ăn chơi nên nợ càng thêm nợ.
Ôn Noãn Noãn là người nóng nảy, không chịu được cái tính trăng hoa và sỉ diện của Hạ Chính Tùng nên mỗi ngày bọn họ đều tranh cãi ầm ĩ.
Đến khi không chịu đựng được nữa bà ấy quyết định ly hôn, sau đó cũng chuyển trường cho Hạ Thanh Khê và Hạ Thiên San.
Hạ Chính Tùng không chấp nhận được việc này nên bọn họ vốn đã không bằng lòng với nhau, đến ngay cả mặt mũi cũng không muốn chừa cho nhau.
Mặc dù Hạ Thanh Khê được Ôn Noãn Noãn chuyển trường nhưng kết quả học tập của Hạ Thanh Khê luôn được Hạ Chính Tùng đặc biệt quan tâm.
Năm cuối sơ trung lúc thi tuyển sinh vào cao trung, Hạ Chính Tùng đã nảy ra ý định sẽ cho Hạ Thanh Khê theo học một trường quốc tế để sau này dễ dàng đi du học.
Nhưng kết quả lại bị Ôn Noãn Noãn phát hiện, bọn họ lại làm ầm lên một trận, lần này Hạ Thanh Khê đã lớn nên không để hai người họ tự ý quyết định, cô đã thẳng thừng từ chối ý định của Hạ Chính Tùng.
Hạ Chính Tùng không thể ép buộc Hạ Thanh Khê, tính cách của cô chẳng khác gì Ôn Noãn Noãn.
Lúc tức giận lên Hạ Thanh Khê sẽ rất bạo động, ở những gia đình khác khi nói đến ba mẹ động tay động chân khi cãi vã đều là đàn ông đánh phụ nữ.
Hạ Chính Tùng và Ôn Noãn Noãn đều là những người có học thức và văn hóa, nhưng gia giáo của Hạ Chính Tùng đã rèn cho ông ấy dù thế nào cũng không được bạo lực với phụ nữ.
Ôn Noãn Noãn ngày thường rất ôn hòa, nhã nhặn nhưng khi giận lên tính tình liền sẽ bạo phát, đã có không ít lần bà ấy thẳng tay tác vào mặt Hạ Chính Tùng khi ông ấy làm cho bà khó chịu.
Hạ Thanh Khê tính cách một nửa giống với Ôn Noãn Noãn, rất cứng đầu và dễ nổi cáu.
Hạ Chính Tùng không thể ép buộc Hạ Thanh Khê vào đường cùng, sẽ làm đứa con gái này bạo tính mà có thể từ mặt ông ấy.
Hạ Thanh Khê nhìn Hạ Chính Tùng bằng cặp mắt lãnh đạm thường ngày, cô nhẹ gật đầu mà không nói gì.
_ Được, con cũng lớn rồi, đây là quyết định của con ba không cản, vậy con đã nghĩ ra sẽ vào trường nào chưa? - Hạ Chính Tùng hòa hoãn nói.
_ Là Kinh Nguyên.
- Hạ Thanh Khê nói một cách rất ngắn gọn.
_ Ừm...!- Hạ Chính Tùng không hài lòng lắm về lựa chọn của Hạ Thanh Khê nhưng ông vẫn cố gắng bình tĩnh.
– Cũng tốt, nhưng nếu sau này con suy nghĩ lại, muốn đi du học có thể...
_ Ba, con đã nói rõ rồi, con không muốn đi du học và cũng sẽ không suy nghĩ thêm về chuyện này.
Con chọn Kinh Nguyên, sẽ thi vào đó không có lựa chọn nào khác.
- Hạ Thanh Khê cau mày cắt ngang Hạ Chính Tùng.
Ông ấy thoáng bối rối không biết nên khuyên nhủ hay nên trấn an Hạ Thanh Khê như thế nào.
Ôn Noãn Noãn đứng bên ngoài khẽ nhếch mép cười rất hài lòng vì Hạ Chính Tùng rất ít dành thời gian cho con cái, hiển nhiên Hạ Thanh Khê sẽ rất không mở lòng với ông ấy ngay cả Hạ Thiên San hoạt náo cũng chẳng mấy gần gũi với ba mình.
Hạ Thiên San đứng nấp vào một bên nghe ngóng hai người họ đối thoại mà mồ hôi trên trán rơi thành giọt.
Cô bé đang liên tưởng đến hình ảnh hai nguyên thủ quốc gia đang đàm phán nhưng lại không mấy hòa bình và thống nhất.
Hạ Thiên San cảm thấy may mắn vì Hạ Chính Tùng không có đặt nhiều kỳ vọng vào mình như đối với Hạ Thanh Khê, cũng thầm thương hại cho người chị trái tính trái nết của cô bé.
_ Ba hiểu ý định của con