Ôn Thủy Đun Harry

Chương 11


trước sau

Scorpio đi đến trưa thì đã thấm mệt nên một nhà ba người ghé vào một quán cà phê ven đường nghỉ ngơi. Harry gọi cho Scorpio một tách Cappuccino, trên mặt sữa có một con rắn nhỏ đang bơi lội được vẽ bằng phép thuật. Đây là lần đầu tiên Scorpio uống tách cà phê thú vị như vậy, hận không thể vùi cả mặt vào ly, trên khuôn mặt nhỏ nhắn dính đầy bọt bơ trắng. Harry bất đắc dĩ cầm khăn lau đi mất vệt bọt bơ trên mặt bé, Draco ngồi nhấp hồng trà, cười híp mắt nhìn khung cảnh ấm áp trước mặt.

Điểm dừng cuối cùng của ngày hôm nay là Tiệm may của Phu nhân Malkin, họ đi chọn y phục cho Scorpio. Sắp đến lễ Giáng Sinh rồi, Draco muốn con trai ăn mặc đẹp một chút để dẫn về thăm cha mẹ hắn. Từ trước đến giờ Harry không mấy quan tâm đến vẻ bề ngoài, kính thì vẫn đeo một cặp suốt sáu năm liền, hiện giờ thì cậu đang ngồi nhìn Draco lăn con trai qua lại. Thật ra thì Draco thích Harry như thế này hơn, căn bản là không muốn cậu thay đổi, bởi vì…như vậy mới gợi cho hắn nhớ đến khoảng thời gian đi học kia, đồng thời tạo cho hắn cảm giác thỏa mãn khi chỉ mình hắn thấy được vẻ đẹp đằng sau cặp kính kia. Nhưng mà nếu như hắn muốn dẫn Harry về nhà ra mắt thì cậu ấy phải phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của một Slytherin, phải làm tóc lại và nhiều thứ rắc rối khác.

Draco cho Scorpio thử rất nhiều trang phục, bộ nào bé mặc vào hắn cũng thấy con mình thật là đẹp trai quá mức, cuối cùng một hơi mua hết tất cả. Hắn còn lén Harry mua cho cậu một bộ áo ngủ tơ tằm, màu đen, trong suốt, thoạt nhìn cấm dục lại gợi cảm. Hắn rất muốn Harry mặc bộ này vào cho hắn xem.

Đến tối về nhà thì Scorpio đã mệt chết rồi, đi ngủ rất sớm. Harry ngồi cùng Draco ở phòng khách, xử lí giấy tờ sản nghiệp gia tộc. Harry chỉ vừa tiếp nhận mấy thứ này nên vẫn chưa quen, chau mày đọc, ngay cả Draco len lén đến bên cạnh cũng không để ý.

Draco rướn cổ nhìn một chút, thì thấy trên tay Harry là một bản báo cáo.

“Ở đây nói không rõ, em phải nghiên cứu kĩ một tí.”

Harry không nghĩ là Draco biết những thứ này, kinh ngạc nhìn hắn, “Ở đây? Tại sao?”

“Người viết báo cáo này rõ ràng là đang giấu giếm gì đó, hơn nữa viết cũng không đúng.” Vì để tiện nói chuyện nên Draco không tự chủ nhích lại gần Harry hơn, kiêu ngạo vươn cái đuôi công của mình lên, thể hiện hết kinh nghiệm cho cậu xem. Giúp cậu phân tích số liệu trong bản báo cáo, mấy thứ này đối với hắn giống như toán cho mấy đứa nhóc tiểu học thôi, nhưng đối với một người vừa tiếp nhận sự nghiệp gia tộc như Harry thì quả thật có chút khó khăn.

Harry đem hết các bản báo cáo ra thảo luận cùng Draco. Hắn vui vẻ nhìn gò má nghiêm túc của cậu, vô cùng hài lòng khi cậu không hề phát hiện ra bàn tay hắn đang đặt trên hông mình, khoảng cách giữa hai người cũng ngày càng gần. Nếu Harry quay đầu lại là có thể hôn vào gò má của hắn.

Lúc Draco giảng cho Harry cố ý hạ thấp âm điệu, nghe cực kì gợi cảm, tay cũng không thành thật mà vuốt ve thắt lưng cậu. Nhưng mà sư tử con Gryffindor đang nghiêm túc học tập nên hiển nhiên không chú ý tới. Đợi khi Harry kiểm tra toàn bộ bản báo cáo xong, quay đầu lại mới phát hiện, mình đã hoàn toàn tựa vào lòng của Draco rồi.

“Draco, anh đang làm cái gì đó?”

“Harry, tôi vất vả dạy em như vậy, tốt xấu gì cũng phải tính chút phí đúng không.”

“Phí?” Thừa dịp Harry không chú ý, Draco tiến tới hôn lên, thật lâu sau mới buông cậu ra. Tuy hắn rất muốn đè Harry xuống ghế sofa làm chút chuyện, nhưng mà phải kiềm lại, tránh cho phản tác dụng. Slytherin trước giờ luôn biết tính trước đoán sau, nhìn thấy cái lợi lâu dài, không chỉ thấy cái lợi trước mắt.

Tối đó Harry nhốt Draco bên ngoài, làm hắn bất đắc dĩ phải bò ra sofa ngồi chờ, hắn cũng không muốn quấy giấc của con mình, chỉ có thể đợi nửa đêm Harry ngủ say mà lén bò lên giường.

Sáng hôm sau, Harry tỉnh dậy trong lòng Draco suýt nữa đã đạp hắn xuống giường, nhưng tiếc là Draco đã rút kinh nghiệm tối qua, sớm tránh được.

“Ưm…”

“Buổi sáng tốt lành, Harry.” Draco giảo hoạt chạy vội vào phòng để quần áo, bỏ lại Harry ngồi một mình tức giận trên giường.

Ngày qua ngày thật bình yên, từ khi Voldemort bị tiêu diệt sáu năm trước, thế giới phép thuật cũng chẳng xảy ra chuyện gì, nhiều lắm cũng chỉ là truy bắt mấy tên Tử thần Thực tử còn sót lại. Ban ngày Harry dạy Scorpio học, xử lí công việc, thời gian rảnh thì viết sách, ban đêm thì đấu trí cùng đọ sức với Draco.

Còn Draco thì ban ngày lẫn ban đêm đều phải đấu trí đọ sức, sáng là với Bộ Phép Thuật, tối là với Harry, và lần nào hắn cũng thành công đè cậu xuống giường muốn làm gì thì làm. Dù sao trình độ cùng năng lực phép thuật của hai người chênh lệch không bao nhiêu, ma lực của Harry thuần hậu, hơn nữa từng làm Thần Sáng một năm, còn Draco thì dựa vào ưu thế huyết thống tinh thuần cùng thể thuật cao siêu mà áp chế Harry.

Có vài lần Harry thành công chạy trốn, lúc đó Draco sẽ phát động lực hấp dẫn của linh hồn bạn đời, làm cho Harry cả người xụi lơ mặc hắn muốn làm gì thì làm. Nếu cậu có muốn phản kháng thì cũng chỉ là hữu tâm vô lực.

Chớp mắt cái đã đến Giáng Sinh, năm nay lạ một điều rằng gia tộc Malfoy không tổ chức dạ vũ long trọng mà chỉ tiến hành một buổi họp gia đình nhỏ. Còn gia tộc Potter thì ngược lại, vì Harry Potter trở về, nhà Potter mở một vũ hội để chiêu cáo thiên hạ, mà Noel chính là dịp tốt nhất.

Mới sáng sớm mà Draco và Harry đã bận bù đầu. Vũ hội từ ba ngày trước đã bắt đầu

chuẩn bị, cây cối, âm nhạc, thức ăn… Gia tinh dọn dẹp nhà Potter từ trên xuống dưới, kiểm tra vật dụng xem cái nào nên đổi cái nào nên thay, tu sửa xong thì dinh thự Potter thoạt nhìn thêm vài phần xa hoa. Còn gia tộc Malfoy tuy không có vũ hội nhưng cũng đã bắt đầu chuẩn bị từ ba ngày trước, bởi vì Draco bảo là hôm nay sẽ mang Scorpio về nhà, Narcissa vô cùng kích động, mới sáng sớm đã bảo bọn gia tinh đi mua thức ăn ngon cùng đồ chơi.

Nàng tin rằng cháu trai nhất định sẽ thích ông bà nội cùng dinh thự Malfoy.

Harry lo cho con trai, sáng sớm đã cùng Draco hộ tống Scorpio đến dinh thự Malfoy. Dù gì thì sự tồn tại của Scorpio vẫn còn là bí mật, bé không thể xuất hiện ở vũ hội được. Scorpio rất không vui, vì đây là năm đầu tiên mà bé không đón Giáng Sinh cùng ba.

“Scorpio ngoan, ba sẽ cố về sớm nhất mà, với lại ở dinh thự Malfoy có rất nhiều đồ chơi đó.”

“Con trai, con sắp được gặp ông bà nội rồi, không vui sao?”

“Không, con muốn ở cùng cha với ba cơ!”

“Nếu con không ngoan thì ngày mai ông già Noel sẽ không tặng quà cho con đâu.” Harry với Draco an ủi hồi lâu cũng không có hiệu quả, cuối cùng Draco đành ra đòn sát thủ, trẻ con không nghe lời sẽ không nhận được quà của ông già Noel!

“Con muốn quà, nếu Scorpio ngoan thì sẽ có quà đúng không ạ.”

“Đúng vậy, cho nên Scorpio phải biết ngoan ngoãn ở lại với ông bà nội.” Scorpio gật gật đầu, ý nói bé sẽ rất ngoan, ngoan thì sẽ được ông già Noel tặng quà.

Ba người vừa đến dinh thự Malfoy thì đã được Narcissa nhiệt liệt hoan nghênh.

“Draco, Harry, hoan nghênh về nhà. A, đây là Scorpio sao?” Scorpio nhìn khung cảnh lạ lẫm, có chút sợ hãi trốn sau chân cha mình, nhìn người đàn ông uy nghiêm trước mắt, lại nhìn cha, rồi nhìn chính mình một chút. A, đều là tóc vàng a, đó là ông nội bé sao?

“Lucius, đừng có lấy cái mặt của anh ra dọa cháu nó” Narcissa lén nhéo tay chồng một cái.

“Chào ngài Malfoy, phu nhân Malfoy, đây là Scorpio ạ. Scorpio, đây là ông bà nội của con. Con quên là đã hứa với ba gì rồi sao?” Harry bế con trai đang nấp sau chân Draco ra. Draco nghe Harry gọi cha mẹ mình là ngài và phu nhân chứ không phải là ba mẹ thì có chút tức giận.

“A, Lucius, anh nhìn Scorpio kìa, quả thực giống rồng nhỏ của chúng ta như đúc.” Narcissa vui vẻ ôm lấy Scorpio, hôn lên gương mặt mềm mềm một cái. Lucius nhìn Scorpio rất giống Draco lúc còn bé thì gương mặt cũng nhu hòa đi không ít.

Mái tóc vàng nhạt, cặp mắt bụi lam, không nghi ngờ gì, Scorpio là huyết mạch của gia tộc Malfoy. Đúng là Draco không có lừa bọn họ. Lucius quay đầu lại nhìn con trai, rồi liếc Harry một cái, quả thực là không hề nghĩ đến.

“Scorpio trước hết ở tạm dinh thự Malfoy đi, đêm nay dinh thự Potter có mở vũ hội, bọn con phải quay về chuẩn bị. Scorpio ngoan thì sáng mai mới được ông già Noel tặng quà.” Scorpio rướn người lại hôn lên mặt ba và cha một cái. Thể hiện rõ là bé sẽ ngoan, sáng mai sẽ có rất nhiều quà chờ bé. Narcissa thầm sai gia tinh đi mua thật nhiều quà, sáng mai cùng nhau tặng cho Scorpio.

Hai người gửi con cho cha mẹ xong thì quay về dinh thự Potter, Draco rất không vui, “Harry, em không tin tưởng cha mẹ tôi.”

“…Không phải là không tin tưởng, chỉ là tôi không quen thôi. Từ khi sinh ra tới giờ, Scorpio chưa bao giờ rời xa tôi.”

“Lần trước thức tỉnh huyết thống,…”

“Câm miệng!” Tuyệt đối cấm nhắc tới chuyện thức tỉnh huyết thống, nhắc tới thì Harry lại nhớ đến ba trận dâm mĩ kia, cả đời này cậu không muốn trải qua chuyện đó nữa.

“Được rồi, tôi chỉ muốn nói là, em đừng bài xích cha mẹ tôi. Bọn họ là ông bà nội của Scorpio, tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì bất lợi cho con chúng ta đâu.” Hơn nữa cũng sẽ có ngày em gả đến gia tộc Malfoy, cha mẹ tôi cũng là cha mẹ em. Draco yên lặng bổ sung thêm trong lòng, hắn cũng không muốn tối nay Harry lại nhốt hắn ngoài cửa nữa. Dù hắn đã sớm lấy được chìa khóa rồi.

“Ừm, tiệc tối năm giờ bắt đầu, kết thúc xong thì chúng ta đi đón Scorpio về đi.”

“Tiệc ít nhất cũng kéo dài đến nửa đêm, Scorpio lại đi ngủ rất sớm, sáng mai ta hãy đón con về.”

“Cũng được.”

Đêm nay Harry mở tiệc chiêu đãi ba mươi tám gia tộc có quan hệ tốt với nhà Potter, còn có vài bạn học ngày xưa cùng một ít truyền thông. Nhà Weasley chỉ để cho Ron cùng Hermione đến là được rồi, tuy rằng Fred với George cùng Ginny đều muốn đến nhưng họ đều nhận được thiếp mời đi những nơi khác, không đi không được.

Năm giờ, khách gần như đã đến đủ. Harry được Draco sửa soạn cho rất đẹp trai, lễ phục dạ hội màu đen, cổ áo tinh xảo, găng tay da hươu màu trắng, làm cho dáng cậu thêm thon dài cao ngất, tràn đầy quý khí. Cậu uống dược nên không đeo kính, lộ ra cặp mắt xanh có thể hút hồn người. Thật ra thì Draco đã nhiều lần kiến nghị Harry dùng phép thuật chữa mắt vì…này đơn giản hơn, nhưng Harry lại nói là do thói quen. Draco nghĩ có đeo kính thì cũng chẳng khác mấy. Mái tóc đen rối bù được Draco chăm chút đã gọn gàng lại hơn.

Draco cũng vận bộ lễ phục màu bạc, nhưng không cầu kì như Harry, thoạt nhìn tương đối đơn giản hơn một chút, mái tóc vàng nhạt buộc lại rũ ở vai phải.

Hắn rất thỏa mãn với bộ lễ phục đôi này, nhất là bộ trên người của Harry.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện