-Xoạt…xoạt…
Qua mấy hô hấp, trên người Yaki bắt đầu xuất hiện vết thương.
Chỉ vết thương ngoài da nhưng cũng đã gần chục vết, máu tươi trào ra nhuộm đỏ cả quần áo.
Lúc đầu, Mihawk còn muốn trải nghiệm khoái đao của Yaki, vì thế mà tốc độ ngang bằng với hắn.
Nhưng có vẻ trải nghiệm đã hoàn thành, giờ lão bắt đầu tăng tốc, khoái kiếm của lão tăng nhanh khiến Yaki không theo kịp, vì thế trên người đã xuất hiện vết thương.
-Tên quái vật! Không thể tiếp tục thế này được.
Chơi lớn đi.
Yaki thầm nghĩ, sau đó nhảy lùi ra sau, tránh đi khoái kiếm của Mihawk.
Hắn hạ tấn, Yanki đao đưa quá đầu, lưỡi Yanki đao hướng lên trên, mũi nhọn hướng về phía Mihawk.
Hắn hét lên một tiếng, sau đó lao thẳng đến Mihawk.
-Xoắn ốc
Yanki Đao xoay tròn trên không, như một cơn lốc xoáy đâm thẳng về phía ngực của Mihawk.
-Đến tốt…
Mihawk thấy thế đến của Yaki liền cười nói.
Hắc Kiếm kéo ra sau, một kiếm chém thẳng vào mũi Yanki đao.
-Keng
Lần thứ nhất hai thanh binh khí tiếp xúc, một tiếng vang lớn kim loại va chạm trong trẻo vang lên.
Đòn xoắn ốc của Yaki bị chặn, lốc xoáy biến mất.
Yaki thử dồn lực vào Yanki đao đâm tới, đè ép Mihawk.
Thế mà dồn hết sức mạnh lại như đá chìm đáy biển, đến mức Hắc Kiếm kia không chút đi động.
-Đón lấy!!!
Mihawk thấy thế thì cười, ánh mắt diều hâu trở nên sắc bén, hắn thu kiếm, sau đó chém ra một đạo kiếm khi đánh thẳng về phía Yaki.
-Cái đ-t…
Yaki mắng thầm, hắn thậm chí chưa đến cảnh giới trảm thiết, chưa cảm nhận được Vạn vật hô hấp.
Bây giờ, đối mặt với một Đại Kiếm Sĩ đánh ra kiếm khí, không cẩn thận bị chém làm đôi cũng không chừng.
-Xẹt…
Nghĩ thế nhưng Yaki cũng không chậm, thấy kiếm khí xuất hiện, huyễn khí bao phủ lấy Yanki đao, một đạo nóng rực đao khí chém ra đón đỡ kiếm khí của Mihawk.
-Rít…rì…
Sau khi đánh ra đao khí, hành động tiếp theo của Yaki lại khiến mọi người kinh ngạc há hốc mồm.
Ngay khi nóng rực đao khí và kiếm khí va chạm tạo ra tiếng gió rít…Yaki bên kia không chút do dự nhảy thẳng xuống biển.
Bọn họ chưa thấy một người nào ăn Trái Ác Quỷ mà chủ động nhảy xuống biển cả.
Nhưng nhìn cảnh tiếp theo mới khiến bọn họ hiểu được vì sao Yaki lại nhảy xuống biển.
Kiếm khí của Mihawk quá mạnh, vừa va chạm, đao khí nóng bỏng của Yaki không chịu quá hai giây đã bị đánh tan.
Nhưng trong hai giây này, cũng đủ Yaki nhảy biển, tránh bị kiếm khí chém trúng.
Hắn không muốn làm Zoro, và hắn cũng không muốn bị thương.
-Nhóc con, rất khá… phán đoán tình hình rất tốt.
Mihawk chỉ cười nhìn Yaki đang cố gắng dùng sức bám vào một mảnh nhỏ ván gỗ trôi nổi trên biển nói, lão không có tiếp tục động thủ, liền thu lại Hắc Kiếm để ở sau lưng.
-Gomu..Gomu..No
Luffy bên kia thấy Yaki chật vật dưới biển thì liền kéo giãn cánh tay túm lấy hắn kéo trở về thuyền Going Merry.
-Hư…hừ… Cám..
ơn!
Yaki thở hòng học, giọng nói đứt quãng nói với Luffy.
Trong lòng hắn đang sợ hãi, không phải sợ hãi Mihawk mà sợ hãi biển cả.
So tài cùng Mihawk tuy rằng bị thương nhưng không quá nghiêm trọng, thể lực cũng tiêu hao không lớn.
Thế mà vừa chạm vào nước biển, sức lực cả người liền bị hút khô, cảm giác thực sự đáng sợ.
-Chuyến đi này không tệ! Ta sẽ chờ các ngươi ở Đại Hải Trình.
Đừng làm ta thất vọng, nhóc con!
Mihawk nói xong liền rời đi.
Tốc độ chiếc quan tài của hắn rất nhanh, chả biết lão làm thế nào nữa.
Thấy Mihawk rời đi, Yaki thở dài ngao ngán, tu luyện sáu năm, thế mà chỉ có thể làm người khác tiêu khiển.
Chán chả muốn nói.
-Yaki phải không? Ra biển phiêu lưu cùng chúng tớ đi.
Luffy cười hì hì nhìn hắn nói.
-Được thôi, tớ cũng đang chán,