-Guku, sự kiện đảo ngược là vì sao?
Yaki nhìn bóng người GuKu hỏi.
-Cậu chủ có hiểu vận mệnh là gì không?
Không đợi Yaki trả lời thì GuKu đã nói tiếp.
-Vận Mệnh là thứ hư vô, không biết nó là gì nhưng nó chính là cái cầu nối kết nối quá khứ và tương lai.
Nói dễ hiểu hơn, vận mệnh như là biển cả.
Những sự kiện xảy ra, chính là những gợn sóng hay cơn sóng lớn nhỏ khác nhau.
GuKu dừng lại một chút rồi nhìn Yaki nói.
-Cậu chủ bây giờ như một viên đá nhỏ từ hư vô bỗng nhiên rớt vào trong biển vậy.
Hòn đá còn nhỏ sẽ tạo nên gợn sóng nhỏ.
Hòn đá lớn và cứng rắn hơn sẽ tạo nên sóng lớn, thậm chí khiến biển cả chấn động.
Điều kỳ diệu nhất ở đây, hòn đá này không bị vận mệnh ràng buộc.
Sẽ không một ai biết hòn đá sẽ tạo bao nhiêu ảnh hưởng đến vùng biển này.
Yaki nghe thế thì nữa hiểu nữa không.
Nhưng hắn đoán được phần lớn ý của GuKu.
Sự xuất hiện của hắn chính là lý do khiến sự kiện bị đảo ngược.
Chỉ là hắn bây giờ quá nhỏ bé nên không gây nên bất cứ ảnh hưởng nào lớn.
Các sự kiện vẫn xảy ra nhưng chỉ có chút biến đổi mà thôi.
Bây giờ điều quan trọng là hắn nên làm gì? Vẫn là làm một khán giả, hay là tạo nên những cơn sóng lớn khiến thế giới này bạo loạn.
-Ha…ha…ha… cậu chủ bây giờ còn quá yếu.
Mục đích bây giờ của cậu chủ là phải trở nên mạnh mẽ.
Nếu không, vẫn chỉ là một hòn đá ven đường của thế giới này.
Không đáng nhắc tới.
GuKu như đọc được ý nghĩ của hắn nói.
-Phù, được rồi… bây giờ điều quan trọng nhất là tăng thực lực.
Sau trận chiến hôm qua với Mắt Diều Hâu, ta nhận ra khoảng cách của ta với quái vật thật sự quá lớn.
Ngươi hôm qua có đo lường được sức chiến đấu của hắn không?
Nghe thế Yaki lắc đầu, sau đó hít một hơi nói.
-Có! Sức chiến đấu của hắn đã vượt qua vạn.
Nếu hôm qua hắn bộc phát toàn bộ sức mạnh, tất cả người ở đó sẽ chết dưới một kiếm của hắn.
-Mạnh đến như vậy?
Yaki há mồm, có chút khó tin hỏi.
-Không cần kinh ngạc.
Dù sao hắn mang danh kiếm sĩ mạnh nhất thế giới không phải là hư danh.
Guku cười nói.
-Vậy ngươi đo lường sức chiến đấu của ta là bao nhiêu?
Yaki hỏi nhưng vừa hỏi xong thì thấy GuKu phía trước đưa lên một ngón tay.
-Một vạn?
Yaki cười hỏi.
-Một ngàn, cậu quá ảo tưởng sức mạnh rồi.
Ha..ha..ha..
GuKu cười lớn chế giễu nói.
Yaki nghe thế chỉ lắc đầu cười khổ.
Thật ra hắn biết thực lực của mình, chỉ là nói dóc chút cho khỏi thất vọng mà thôi.
-Ba người bên ngoài đều cùng đẳng cấp với cậu.
Cơ sở cả ba đều rất vững chắc, không gian phát triển rất lớn.
Cậu chủ phải cố gắng gấp bội để có thể vượt qua bọn họ.
Yaki nghe thế thì gật đầu hiểu.
Đừng nhìn ba người Luffy mà khinh thường bọn họ.
Bọn đều được cao thủ huấn luyện.
Luffy được ông nội hắn, một lão gia tử mạnh hơn cả quái thú luyện tập từ nhỏ.
Zoro, bái một cao thủ kiếm đạo làm sư, nói về kiếm thuật, ít ai sánh được.
Sanji, một lão què từng là Hải Tặc nổi tiếng huấn luyện, đôi chân dùng còn thuần thuật hơn người khác dùng tay.
-Cậu chủ không nên quá lo lắng.
Ta đã có kế hoạch mới cho việc luyện tập.
-Thật?
Guku cười nói nhìn hắn gật đầu, sau đó nói tiếp.
-Cậu chủ thời gian qua đều chủ yếu là luyện thể và đao thuật.
Bây giờ nền móng cơ bản cũng đã đủ vững chắc, cũng đến lúc nên chú ý đến khai phá năng lực của trái Kong Kong No Mi.
Cậu chủ hiện nay có thể thú hóa một nửa thân thể vẫn còn không gian phát triển nhưng đó không phải tất cả, năng lực ta muốn cậu chủ khai phá chính là Huyễn Khí.
Hơi nóng lúc cậu chủ sử dụng huyễn khí có cảm thấy quen thuộc hay không?
Yaki trầm ngâm suy nghĩ, sau đó cảm nhận huyễn khí ở ngực.
Nó hiện hữu như nội lực nhưng lại tụ ở ngực, hơn thế nữa lại có cảm giác nóng, nóng như đang ở trên sa mạc… đúng rồi..
Mặt Trời.
-Là sức nóng của Mặt Trời.
Yaki vỗ đầu