One Piece: Ta Là Yaki

271: Quyết Giết


trước sau


-Ầm…!?
Ngay đúng đúng lúc chiến trường đang trở nên nghiêm trọng thì một tiếng nổ lớn vang lên.

Một cột nước bắn thẳng lên trời, bay qua khỏi tường vây.
-Đó là gì thế?
-Cột nước ư?
Phía sau tường vây, đám hải quân thấy một cột nước bay qua tường vây đáp xuống cách bọn họ không xa thì kinh ngạc.
-Luffy Mũ Rơm!?
Nhưng ngay khi nhận ra cột nước đó mang theo Monkey D.

Luffy thì hải quân và thất vũ hải đều kinh ngạc đến há hốc mồm.
-Rầm…!?
Luffy đáp xuống ngay trước mặt ba vị đô đốc hải quân khiến tình hình càng thêm khẩn trương.
-Chà..chà… đến tận đây ư… Cở mi còn sớm quá đấy!?
Aokiji thấy Luffy mang theo cột buồm gãy đáp xuống phía trước thì lạnh lùng nói.
-Ấn tượng đấy… con trai của Dragon!?
Akainu thì đã nổi lên sát khí nhìn chằm chằm Luffy.
-Đáng sợ thấy!? Chàng trai trẻ… chỉ là ngươi vẫn còn kém thuyền viên của mình đấy.
Kizaru nhìn Luffy lười nhác nói.

So với Yaki, đúng là sức chiến đấu của Luffy còn quá kém, không gợi lên nỗi hứng thú của lão.
-Luffy..!?
Ace phía trên thấy Luffy đối đầu với bộ ba quái vật hải quân thì cạn lời.

Garp bên cạnh đã toát mồ hôi, khuôn mặt tươi cười của lão đã nhăn lại một nhúm.


Sengoku thì hai mắt hiện lên sự lạnh lùng và sát khí.
-Ta sẽ cứu được Ace bằng bất cứ giá nào..
Luffy chả quan tâm tình hình, nhảy lên cao ném cột buồm bị gãy về ba người Akainu.
-Crack…!?
Chỉ là ngay lập tức nó liền bị Aokiji đóng băng, Luffy cũng không dừng lại ở đó…
-Stamp gatling…!
Luffy sử dụng vô ảnh đạp, đập vỡ cột buồm bị đóng băng, đánh bay từng mảnh về phía bộ ba quái vật Akainu.

Bên kia,
Yaki được Macro đón lấy thì cũng lấy lại chút sức lực.

Hắn có thể tự mình bay lên nhưng vừa thấy Luffy được cột nước bay qua tường vây thì kinh ngạc, sau đó tức giận mắng.
-Lại liều mạng…
Marco cũng phát hiện chuyện này chậm rãi nói.
-Sự liều lĩnh đó… đúng là anh em giống nhau!?
-Phụt..!?
Yaki lại không quan tâm Marco mà chấn vỡ thương băng còn cắm trên chân.

Thương băng vừa vỡ, vết thương liền ồ ạt chảy máu.

Marco định tiếng lên giúp đỡ thì đã thấy Yaki hai tay bốc hỏa tóm chặt lấy vết thương.

Một mùi thịt nướng truyền ra, da thịt ở vết thương bị ngọn lửa đốt đến cháy khét, máu cũng ngừng chảy.
-Con mẹ nó…!?
Marco nhìn cảnh này mà sợ hãi mắng.

Ác độc hải tặc hắn thấy không ít nhưng ác độc với bản thân mình như Yaki thì hắn cũng mới thấy lần đầu.

Từ khi làm hải tặc, đây mới vẫn là lần đầu hắn thấy chuyện như vậy.
Yaki nhíu chặt lông mày vì đau đớn nhưng ngay khi thấy máu đã cầm ở chân thì hắn tiếp tục làm giống vậy ở vai.
Bên dưới, đám hải tặc trên thuyền Moby Dick thấy cảnh này cũng rùng mình nhìn chằm chằm Yaki trên không.

Đến Râu Trắng cũng kinh ngạc với độ tàn nhẫn đối với bản thân mình của Yaki.

Nhưng chưa đợi bọn hắn hết kinh ngạc thì Yaki đã hét lớn…
-Nhanh, nói Little Oars Jr.

tạo sóng biển đẩy thuyền lao qua tường vây…!?
Lúc này, Râu Trắng cũng giật mình, Marco ban đầu nghe thế còn kinh ngạc nhưng ngay lập tức, không đợi Râu Trắng mệnh lệnh đã bay vút về phía Little Oars Jr.

bên ngoài.
Yaki cũng đáp xuống bên cạnh Râu Trắng, vết thương còn quá nặng vì thế hắn ngồi luôn xuống ở đầu thuyền cạnh Râu Trắng.
-Là ngươi đã thuyết phục Little Oars Jr.

không tấn công vào trong tổng bộ hải quân mà chỉ đánh chiếm bên ngoài.
Râu Trắng nhìn Yaki bên dưới hỏi.

Yaki cũng không do dự đáp..

-Đúng.

Dù sao Sengoku là một Thủy Sư Đô Đốc hải quân tài ba.

Lão nổi tiếng là nhà quân sự đại tài.

Lão được đánh giá cao về khả năng phân tích, phán đoán và ra quyết định rất tốt trong các tình huống đặc biệt.

Cái tên chiến lược gia Sengoku Đức Phật không phải nói chơi.
Râu

Trắng nghe thế thì vẫn nhìn chằm chằm về phía đài tử hình, chờ đợi Yaki nói tiếp.

Không không để lão đợi lâu, Yaki đã tiếp..
-Trận chiến này là do hải quân chủ động khơi mào.

Làm sao mà dễ dàng cứu Ace được? Nếu cứ liều mình xông vào bằng lực lượng thì chắc chắn sẽ chết vô ích.

Trừ phi nắm đấm của mình đủ lớn có thể đè ép tất cả người ở tổng bộ hải quân… Nhưng thế giới này có người như thế sao? Garp và Sengoku vẫn chưa xuất thủ, bộ ba quái vật hải quân đã khiến chúng ta chật vật như vậy.

Haizz… trận này, muốn sống rời khỏi đây là quá khó.

Ta chỉ là hy vọng có thể sẽ cứu được Ace để thuyền trưởng ta được vui mà thôi.
Yaki thở dài, cố gắng ổn định thương thế trong người.

Râu Trắng và đám hải tặc sau lưng lão nghe Yaki phân tích thì đúng là trận chiến này muốn thắng có chút khó tưởng.

Chỉ hy vọng có thể cứu được Ace, đó tất cả những gì bọn hắn có thể nghĩ đến bây giờ.

-Rào…!?
Ngay khi mọi người lâm vào trầm mặt thì sóng biển được Little Oars Jr.

bên ngoài tạo ra cũng đến.

Thuyền Moby Dick và mấy con thuyền còn lại được sóng biển đưa lên cao.

Bên ngoài, Little Oars Jr.

cũng tiếng lại gần, với thân thể to lớn kia, hắn càng tiếng gần thì sóng biển càng cao.

Đến lúc vượt qua tường vây thì Little Oars Jr.

trợ lực bằng một cú vỗ tay tạo ra một cơn gió cực lớn, thổi căng buồm của mỗi con thuyền giúp chúng cưỡi sóng lao qua tường vây.

-Chết tiệt!!
Sengoku thấy cảnh này thì mắng.

Lão nhìn chằm chằm vào thuyền Moby Dick đang đưa băng Râu Trắng đến gần.
-Thật sự là một hải tặc đáng sợ.

Trí tuệ, thực lực, năng lực… thứ gì cũng có.
Garp nhìn chằm chằm Yaki đang ngồi ở đầu thuyền Moby Dick cạnh Râu Trắng nói.

Chỉ là vì lời này của lão, Sengoku hạ một mệnh lệnh khiến tất cả hải quân phải sửng sốt.
-Tất cả hải quân nghe lệnh… Bằng mọi giá phải giết tên tân binh tên là Yaki đang ngồi bên cạnh Râu Trắng kia.
Sengoku nói vào ốc sên trên tay xong thì lâm vào trầm mặt.
Bên dưới, bộ ba quái vật, lính quèn hải quân, thất vũ hải đều hướng mắt nhìn về phía đài xử tử.

Nhìn vào Sengoku đang âm trầm đứng đó mà kinh ngạc, sau đó, thì rùng mình.
Lần đầu bọn hắn nghe Sengoku hạ mệnh lệnh quyết giết một người như vậy.

Đây là điều cực kỳ khó tin đã xảy ra nhưng cũng vì thế, hải quân lúc này tất cả đều trở nên trầm mặt, chuẩn bị thực hiện mệnh lệnh quyết giết.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện