"A!"
"A! Đi thôi!"
"Đại ca, mau đi thôi!"
Đúng lúc này, bên ngoài căn phòng đột nhiên truyền đến một trận kêu thảm thiết.
Có A Đao ngăn chặn Ngô Đình Khải, rốt cuộc Hoa Hồng Đen cũng bình tĩnh trở lại.
Thế nhưng vừa mới bình tĩnh trở lại thì tiếng kêu thảm thiết bên ngoài lại truyền tới, dọa cho bà ta vốn đang vô cùng căng thẳng, sắc mặt cũng lập tức thay đổi.
"Mau lên, A Phương, mau đi xem có chuyện gì!" Hoa Hồng Đen hoảng loạn ra lệnh.
Người phụ nữ tên Phương nhìn A Đao một cái, trầm giọng nói: "A Đao, bảo vệ đại ca cho tốt!"
Cô ta lấy hai khẩu súng lục có tạo hình có chút quái dị từ sau lưng ra, sau đó nhanh chóng cầm hai khẩu súng chạy về phía cửa.
A Phương vừa đi, Hoa Hồng Đen lạnh lùng ra lệnh, bà ta nói: "A Đao, mau giết cậu ta!"
Hoa Hồng Đen cho rằng Ngô Đình Khải là võ giả cấp tông sư, mà A Đao cũng là võ giả cấp tông sư.
Huống hồ gì A Đao lại là cao thủ dùng đao, lực sát thương vô cùng lớn, trong giới võ đạo tông sư cũng là người nổi bật.
Giết một kẻ vô địch, hẳn là dễ như trở bàn tay.
Thế nhưng A Đao cũng không lập tức xuất đao, mà anh ta vẽ ra mấy thế đao giống như đang vận chuyển chân khí trong cơ thể.
Nhưng không đợi A Đao bày xong tư thế, phía cửa đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn.
"Ầm!"
Cửa lớn nổ tan tành, vô số mảnh gỗ bay tán loạn.
Trong vô số vụn gỗ bay toán loạn đó có một bóng đen bay vào.
Nhìn kỹ lại thì chính là A Phương vừa mới ra ngoài kiểm tra tình hình.
A Phương nằm trên mặt đất, tay cô ta bịt bụng không ngừng lăn lộn, khóe miệng còn có vết máu đỏ thẫm.
A Phương vừa quằn quại vừa đau đớn nói: "A Đao, mau đưa đại ca rời khỏi đây!"
A Đao lập tức ném một cái ám khí về phía Ngô Đình Khải rồi nhìn anh thật sâu, sau đó ôm Hoa Hồng Đen nhảy ra cửa sổ chạy trốn.
Ngô Đình Khải đón được ám khí một cách dễ dàng, trong nháy mắt khi nhìn thấy dáng vẻ ám khí anh đã hiểu được là cái gì.
Lúc này, một người đàn ông vẻ mặt nghiêm nghị đi từ cửa lớn vào, anh ta chính là chỉ huy Thiết Viễn Thành của đại đội Lang Nha.
Phía sau anh ta nhanh chóng tràn vào một nhóm đội viên đặc chiến mặc trang phục chiến thuật.
Các đao thủ đã bắt đầu rối loạn rất nhanh đã bị trấn áp.
Đối mặt với họng súng đen ngòm và đối mặt với đội viên đặc chiến vẻ mặt nghiêm nghị, bọn họ không dám lấy tính mạng ra đánh cược đội viên đặc chiến có nổ súng hay không.
Thiết Viễn Thành nhanh chóng đi tới trước mặt Ngô Đình Khải, nhỏ giọng báo cáo vài câu.
Sau đó, anh ta lớn tiếng nói với mọi người trong phòng: "Mọi người đừng hoảng sợ, tôi là Thiết Viễn Thành - chỉ huy của Đại đội Lang Nha thuộc nội vệ thứ chín của của quân đoàn Cuồng Long.
Tối hôm