Hạng Thiếu Quân run rẩy nhìn anh, ấp úng nói: "Tư...!Tư Thành, là em thật sao?"
Hạng Tư Thành gật đầu: "Là em, anh à, Tư Thành về rồi!"
Hạng Thiếu Quân run rẩy cả người, quay đầu định bỏ đi: "Không, cậu nhận nhầm người rồi, tôi không phải anh cậu, không phải anh cậu!"
Vân Tịnh Nhã đột nhiên xuất hiện đằng sau Hạng Tư Thành, cô không hề chê bai cái mùi tản ra từ trên người Hạng Thiếu Quân, ân cần nói: "Anh cả, anh sao thế, ngay cả em trai mình cũng không nhận ra à?"
Nhìn cô gái xinh đẹp như tiên nữ trước mặt, nghe cô gọi mình là anh cả, Hạng Thiếu Quân run lên, lắp bắp nói: "Cô...!Cô là?"
Khuôn mặt của Vân Tịnh Nhã đỏ lên, nhìn Hạng Tư Thành một cái rồi nhẹ giọng nói: "Em là Vân Tịnh Nhã, là vợ của Hạng Tư Thành!"
"Yên Nhi, tới đây chào bác cả đi con!"
Vân Yên Nhi ngoan ngoãn bước tới, ngẩng đầu ngọt ngào gọi: "Bác cả!"
Hạng Thiếu Quân như bị sét