Nghe âm thanh hỗn tạp đó, họ cũng chắc chắn một chuyện, đó chính là vị cậu chủ của thủ đô đã đến.
Nghe được thông tin này, rất nhiều người lập tức mất bình tĩnh, Chu Bá Quang cũng không quan tâm đến Hạng Tư Thành, vội vàng đi về phía cửa, chuẩn bị nghênh đón người đó.
Vừa nãy bên cạnh Hạng Tư Thành và Vân Tịnh Nhã có không ít người vây quanh, lúc này cũng tản đi cùng với sự xuất hiện của người đó.
Tối nay Vân Tịnh Nhã đến chỉ vì không muốn gây thêm rắc rối, người khác muốn tạo quan hệ, cô lại không quan tâm đến việc này, vì thế cũng không vội đi trước tiếp đón.
Cô nhìn Hạng Tư Thành, suy nghĩ rồi nói: “Người hôm nay đến cũng rất nổi tiếng trong giới của thủ đô, đến Thiên Hải cũng không biết có mục đích gì”.
“Anh ta là người của nhà họ Triệu ở thủ đô, tên là Triệu Kỳ Phong, năng lực vô cùng mạnh, nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ, chúng ta đừng động vào anh ta”.
Hạng Tư Thành gật đầu, cười nói: “Không vấn đề, nếu anh ta đến chọc vào anh, anh mới không thèm quan tâm anh ta, em xem trước nay anh cũng không chủ động gây rắc rối mà”.
Vân Tịnh Nhã suy nghĩ, phát hiện đúng là như vậy, tất cả mọi việc mà Hạng Tư Thành làm từ ban đầu đến hiện tại đều là người khác ức hiếp anh, nếu không phải vì cần thiết, Hạng Tư Thành cũng không quan tâm đến những người đó.
Không bao lâu, ở cửa vang lên tiếng động.
Lúc này Hạng Tư Thành cũng tò mò nhìn qua, chỉ thấy một người xuất hiện ở cửa, cao một mét tám, vô cũng nổi bật.
Hơn nữa tướng mạo của Triệu Kỳ Phong vô cùng đẹp trai, khuôn mặt như lưỡi dao, ánh mắt sâu, tóc ngắn gọn gàng kết hợp với nhau vô cùng hài hòa.
Nếu người này bước vào giới giải