Tiếp theo, Hạng Tư Thành đổ thuốc trong lọ vào trong tay, phủ lên chỗ vết sẹo xoa nhẹ, để thuốc được hấp thụ tốt hơn.
Lúc đầu anh chỉ nghĩ đến chữa bệnh, trong lòng không có bất kỳ ý nghĩ khác, nhưng lúc này chạm vào vật mềm mại như vậy, trong lòng anh không khỏi có chút ý nghĩ khác.
Dẫu sao anh cũng là chàng trai trẻ với tình cảm trong sáng, chưa trải qua việc gì, gặp phải người đẹp tuyệt sắc như này, có chút phản ứng cũng là vô cùng bình thường, nhưng đạo đức nghề nghiệp không cho phép anh được thể hiện những điều này trên khuôn mặt.
Về phần Nguyệt Uyển Như, khuôn mặt của cô ấy bây giờ đỏ như trái táo chín, cơ thể bởi vì căng thẳng mà có chút run rẩy.
Qua khoảng mười phút, Hạng Tư Thành mới kết thúc trị liệu, anh chững chạc đàng hoàng lau tay, nói: “Xong rồi, đây là lần trị liệu quan trọng nhất, về sau cô có thể tự mình xoa thuốc, hẳn là sẽ không vấn đề gì”.
Nhìn thấy bộ dạng chững chạc đàng hoàng của anh, trong lòng Nguyệt Uyển Như thầm mắng anh một câu: “Đồ lưu manh”.
Hạng Tư Thành không biết Nguyệt Uyển Như sẽ nghĩ anh như vậy, nhưng cho dù biết cũng sẽ không cảm thấy có gì đó không đúng, dù sao trong lòng anh cảm thấy cảm giác vừa rồi thực sự không tệ, cho dù bị mắng cũng đáng.
“Anh Hạng, lúc anh chữa bệnh cho người khác có phải thường xuyên sẽ có cơ hội như này được tiếp xúc với các cô gái phải không?”
Qua một lát, Nguyệt Uyển Như hỏi.
“Hả, thực ra tôi chữa cho bệnh nhân nữ không nhiều”, Hạng Tư Thành thành thật trả lời.
“Xí, em không tin đâu”, Nguyệt Uyển Như đỏ mặt, kéo áo lên.
Tên ngốc này chữa bệnh xong cũng không biết giúp người ta chỉnh lại quần áo, nói không chừng thật sự không nói dối.
Đúng lúc này, bên ngoài phòng bệnh đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Sau đó, giọng của một người đàn ông ở bên ngoài vọng vào: “Vợ bé nhỏ em mở cửa đi, chồng em đến thăm em rồi đây”.
Đây không phải ai khác, chính là Chu Bá Quang.
Sắc mặt Nguyệt Uyển Như bỗng trở nên có chút khó coi, người này không phải đã hủy hôn rồi sao, sao bây giờ vẫn dám tìm đến cửa?
Hạng Tư Thành suy nghĩ một chút liền hiểu, chắc chắn là khi Triệu Kỳ Phong ở đây Chu Bá Quang không dám có hành động gì, mà hôm nay Triệu Kỳ Phong và Vân Y Y cùng rời khỏi Thiên Hải, Chu Bá Quang hẳn là nhận được tin tức, biết Nguyệt Uyển Như hôm nay xuất viện nên chạy đến.
“Làm thế nào bây giờ?”, Nguyệt Uyển Như nhìn Hạng Tư Thành cầu cứu.
“Không sao, cô đừng lo lắng, tôi đứng ở phía sau bức tường đợi một chút, xem hắn dám làm gì, nếu quá đáng thì dứt khoát xử hắn”, Hạng Tư Thành nói.
Anh cũng không đợi Nguyệt Uyển Như đồng ý, đi đến chỗ góc ban công phòng bệnh, chỗ này vừa hay có bức tường chắn, nếu không đi đến nhìn sẽ không nhìn thấy.
“Quên đi, nếu em đã không mở cửa thì anh dùng chìa khóa