Chu Bá Quang cười nói: “Chuyện mà cả hai bên đều tình nguyện, sao có thể nói là ép buộc được, chúng ta đi thôi”.
Lúc này hắn cũng không còn kiên nhẫn nữa, vẫy tay về phía sau, hai người đó lập tức từ ngoài phòng bệnh vào, vẻ mặt vô cảm, trông như hai người máy.
“Hai cậu dìu cô ấy dậy cho tôi, cẩn thận đó, cô ấy là vợ tôi, đừng nhân cơ hội sờ mó”, Chu Bá Quang nói.
Hắn vừa dứt lời, hai người kia hành động ngay.
Hạng Tư Thành không chờ đợi thêm nữa, thực ra vốn dĩ anh còn cho Chu Bá Quang cơ hội, cảm thấy người này vẫn có khả năng ăn năn, hủy bỏ hôn ước rồi thì cũng không có vấn đề gì lớn lao.
Nhưng những gì đang diễn ra đã vượt quá giới hạn mà anh có thể nhẫn nhịn được.
Đã không chịu hối cải, vậy thì đừng trách anh không khách khí.
Hai người kia đang định ra tay thì bỗng cảm thấy cổ tay của mình nhói đau, kế đó mới phát hiện ra, không biết từ khi nào, một cây kim bạc đã cắm vào cánh tay mình, bởi vì đâm vào rất sâu nên chỉ có thể nhìn thấy một cái chấm màu bạc.
Lúc này, Hạng Tư Thành cũng đi ra.
Chu Bá Quang nhìn theo ánh mắt của hai người đó.
Thấy Hạng Tư Thành ở trong phòng bệnh, ánh mắt của hắn hơi bối rối, nhưng nhanh chóng trấn định trở lại.
Hắn biết Hạng Tư Thành lợi hại mà vẫn làm chuyện này, ít nhiều gì cũng có chuẩn bị.
“Hạng Tư Thành, thì ra là mày, đang định đi tìm mày tính sổ, không ngờ mày lại trốn ở đây”, Chu Bá Quang nói.
Hạng Tư Thành không nói gì, chỉ tiến về phía trước mấy bước.
Hai người kia cảnh giác nhìn Hạng Tư Thành, đồng thời dùng nội lực đẩy kim bạc ra ngoài.
Nguyệt Uyển Như biết Hạng Tư Thành vẫn ở trong góc, lúc này thấy anh tới, cô ta bỗng có cảm giác như nhìn thấy thần tiên giáng trần, trong lòng yên tâm hơn hẳn.
“Chu Bá Quang, tao cảm thấy với cái lá gan của mày thì mày chẳng dám làm chuyện này đâu.
Nói đi, ai sai mày tới đây?”, Hạng Tư Thành phớt lờ hai người kia, đi thẳng vào chủ đề.
Nhìn thấy Hạng Tư Thành, Chu Bá Quang vẫn thấy hơi rén, dù sao hôm đó Hạng Tư Thành chỉ tùy ý ra tay, nhưng lại thể hiện ra thực lực mạnh mẽ, hắn tung hoành hơn hai mươi năm ở Thiên Hải và Đông An, chưa từng gặp cao thủ như thế.
“Hai người còn ngây ra đó làm gì nữa, lên đi!”, Chu Bá Quang lùi về sau hai bước.
Hai người kia nhìn nhau, sau đó không hề ra tay với Hạng Tư Thành, mà xông về phía Nguyệt Uyển Như.
Ngay từ đầu bọn họ đã biết Hạng Tư Thành khó đối phó, không thể thắng được về mặt thực lực, vậy thì tất nhiên là phải sử dụng thủ đoạn khác, dùng người mà đối phương quan tâm để uy hiếp là cách tốt nhất.
Trong lịch sử, không biết bao nhiêu cao thủ trọng tình trọng nghĩa đều rơi vào tình cảnh đó, có thực lực cao cường mà có nhược điểm thì rất khó yên ổn.
.
ngôn tình hài
Trong cái nhìn của bọn họ, nhược điểm của Hạng Tư Thành chính là Nguyệt Uyển Như.
“Chán sống!”
Nhìn thấy động tác của bọn họ, trong lòng Hạng Tư Thành bùng lên cơn giận.
Anh hành động ngay tức thì, hai tên đó không đáng để anh sử dụng phi đao.
Lúc này, hai